MỘT NƠI ĐỂ NHỚ - Trang 158

tư bản đầy rắc rối ở đây một thể. Bắt đầu kể từ ngày mai, mấy thằng da
vàng ở đây phải đi làm sớm hơn nửa tiếng, và mọi người phải cạo cho
bằng được năm trăm gốc thay vì ba trăm năm chục như lệ thường. Nếu
họ có chết sớm thì thử coi lỗi tại ai đây.

Duclos bừng giận rời khỏi phòng khách. Y đóng sầm cánh cửa sau

lưng mình. Lúc bước vào phòng ngủ, gã chủ đồn điền thấy đèn ở đây
đã được thắp sáng. Bên ngoài chiếc mùng thưa, Duclos thấy vóc dáng
nâu sẫm của người đàn bà nhà quê Annam đang nằm lõa lồ trên
giường. Gã quơ tay vén mùng, đưa cặp mắt nhìn kỹ người đàn bà với
vẻ thèm khát. Người đàn bà nằm yên trên giường, hai chân bắt chéo để
che phần bụng dưới của mình, cố tránh cái nhìn của người chủ háo sắc,
mặt chị quay vào vách, tay để ngang mắt mình. Vì nằm ngửa nên phần
ngực của người đàn bà bây giờ chạy thẳng tấp như ngực của một gã con
trai, chỉ có hai đầu vú to và tím thẫm, và mặc dù đang sợ sệt, nhưng vẫn
đưa thẳng lên cao.

Claude Duclos quá nôn nóng trước cơn thèm muốn của mình, y vụng

về thật lâu mới trút bỏ được hết áo quần trên thân thể, sau đó mới đặt
tấm thân đầy mồ hôi nằm kề xuống bên cạnh, đưa tay kéo cánh chân bỏ
chéo của chị bếp rồi tung hết thân mình vạm vỡ của y lên trên, không
màng đến sự kêu la đau đớn của người bên dưới đang nấc lên từng hồi.

Một thoáng sau Duclos nhổm người gầm gừ như một con thú. Y trân

người chịu trận rồi toàn thân nhũn ra, đổ sầm xuống mặt giường. Tiếp
theo đó là tiếng ngáy vì rượu vang lên làm mất hẳn tiếng nức nở tỉ tê
của người đàn bà Annam.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.