MỘT NƠI ĐỂ NHỚ - Trang 162

của người chết hẳn còn nằm trên mặt đất. Ngô Văn Đồng vội vàng cầm
lấy thuổng ra sức đào.

— Thôi đi, như vậy đủ rồi, chú mày tận tình quá.
Già Trung vừa nói vừa nắm lấy vai Đồng lôi đi, hai người cùng chạy

nhanh về phía làng.

— Qua chưa thấy ai làm tốt hơn mình đâu. Chạy nhanh lên không

thôi mình cũng nằm lại nơi đây với lão bây giờ.

Ngô Văn Đồng đưa mắt nhìn lại ngôi mộ của người quá cố một lần

nữa. Toàn thân anh run bắn người lên trước hình ảnh bàn chân của
người chết nhô lên mặt đất đỏ ối của vùng rừng rú nơi này. Đồng khẽ
khép mắt lại, anh lầm rầm khấn vái ông bà tổ tiên mình và người chết
để xin họ thứ lỗi cho mình về sự thiếu sót này, đoạn tung người đuổi
nhanh theo già Trung. Khi hai người đàn ông về đến khu nhà của mình
thì tại bìa rừng, con cọp nãy giờ chực chờ đâu đó xuất hiện. Con vật
đưa miệng ngoạm lấy bàn chân của người chết, dùng đôi chân khỏe
mạnh kéo bật cái xác lên khỏi nấm mồ dễ dàng rồi tha thẳng vào rừng
sâu.

Đâu đó trong khu rừng này con vật đang xé nát thân thể người bạc

phước.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.