— Theo em thì nó cũng giống như bờ biển Virginia của mình thôi.
Nói xong cậu con trai mới mười lăm tuổi bắt chước viên thuyền
trưởng người Pháp, anh khẽ nhún vai như mình là dân Gaulois chính
thống. Chuck Sherman nãy giờ để ý thấy sự say mê của đứa em nhỏ
của mình hiện rõ trên ánh mắt, nên anh chỉ ậm ự trước những lời nói
của Joseph rồi đưa tay cầm lấy chiếc ống dòm, nhưng chưa kịp đưa lên
mắt thì bỗng bên dưới lòng tàu, nơi những người dân phu Trung Hoa bị
nhốt có tiếng thét thất thanh. Mọi người cùng ùa nhau chạy về hướng
bên dưới lòng tàu đưa mắt nhìn xuống Thuyền trưởng con tàu Avignon
vội vã chạy xuống bên dưới. Khi bước đến gần bên chiếc lồng sắt ông
quỳ xuống sàn tàu, rút súng bắn ba phát. Tiếng súng nổ làm cho đám
dân phu dưới tàu im lặng được một lúc, nhưng tiếng kêu than sầu thảm
của một người đàn bà giữa đám đông vẫn còn nghe vô cùng ai oán. Cho
tới lúc này thì mọi người bên trong boong tàu đều nhìn thấy một xác
người giữa đám đông đang được đẩy lên cao. Viên thuyền trưởng ra
lệnh cho hai sĩ quan thuộc quyền cầm súng đứng canh chừng, và sau
khi trao đổi một vài lời đối đáp với người bên trong, ông ta bước đến
mở cửa lồng sắt. Chiếc cửa sắt bật mở, viên thuyền trưởng ra lệnh cho
hai ba người thủy thủ đến khiêng xác chết đưa lên bong tàu. Người đàn
bà được phép ra ngoài lồng sắt bước đến bên xác chết kêu khóc thảm
thiết. Thuyền trưởng tàu Avignon dường như không hề quan tâm đến
xác chết, ông ra lệnh cho người khiêng xác đưa lên boong rồi đưa ra
phía sau đuôi tàu. Người đàn bà cũng vụt đứng lên bước theo khóc tỉ tê.
Bà Flavia bị xúc động đến cực độ, quay mặt đi nơi khác, giọng run run:
— Thật là kinh hoàng. Không biết ở dưới đó có còn ai chết nữa
không?
Thượng nghị sĩ Sherman an ủi vợ:
— Em không nên bận tâm thái quá làm gì về chuyện này. Dân cu li
người Trung Hoa cực khổ lắm. Đời sống của họ vô cùng lầm than.
Không như chúng ta, mạng sống của họ rất rẻ.