MỘT NƠI ĐỂ NHỚ - Trang 42

— Nhà tôi đã chịu thua tôi từ lâu, nhưng đối với hai đứa con của tôi,

Charles và Joseph, thì nhà tôi cương quyết dạy dỗ chúng phải học hành
sành sỏi ngôn ngữ của tổ tiên mình, cho nên rồi đây các con tôi sẽ có
dịp sử dụng tại thuộc địa của ngài ở đây.

Thượng nghị sĩ Sherman ngưng nói, ông đưa mắt nhìn về phía Viên

Thống đốc Nam Kỳ một thoáng.

— Thưa ngài Thống đốc, chúng tôi xin chân thành cảm tạ sự tiếp đãi

nồng hậu cũng như lòng tốt của ngài đã dành cho chúng tôi ngày hôm
nay.

Khi viên sĩ quan phụ tá dịch xong bài đáp từ của thượng nghị sĩ

Sherman thì toàn thể phòng khánh tiết, ai nấy đều vỗ tay tán thưởng,
trong lúc đó những người phục dịch bắt đầu tới lui đãi rượu cho khách.
Viên Thống đốc Nam Kỳ cầm ly rượu đưa về hướng bà Flavia để uống
mừng về nguồn gốc và sắc đẹp cũng như kỳ công dạy dỗ hai đứa con
trai của bà. Đây là lần đầu tiên người ta thấy viên Thống đốc mỉm cười.

— Thưa bà Sherman, tôi hy vọng thời gian lưu lại nơi này, bà sẽ

không bỏ hết thì giờ vào việc săn bắn mà thôi. Sự có mặt của bà chắc
chắn sẽ làm cho đời sống buồn tẻ tại thuộc địa này tươi vui hơn lên nếu
như bà chịu bỏ chút ít thì giờ để tham dự vào các hoạt động xã hội của
chúng tôi ở đây.

Bà Flavia mỉm cười thật tươi rồi quay mắt nhìn về phía chồng, ngập

ngừng một thoáng rồi nhỏ nhẹ đáp.

— Thưa ngài Thống đốc, đời sống ở Virginia gò bó lắm, các hoạt

động văn hóa và xã hội ở đó chỉ có chừng, cho nên từ lâu tôi ước ao
được góp mình vào vấn đề đó qua chuyến đi này. Đứa con trai thứ của
tôi rất mê lịch sử. Chúng tôi sẽ ra Huế thăm viếng hoàng cung và dự
khán nhà vua chủ lễ mừng Tết Nguyên Đán ngoài đó.

Viên Thống đốc một lần nữa lại mỉm cười.
— Vậy là tôi có dịp gặp bà ở ngoài đó rồi. Tôi cũng sẽ tham dự buổi

lễ này và sau đó sẽ ghé lại Đà Lạt nghỉ một vài ngày.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.