MỘT NƠI ĐỂ NHỚ - Trang 63

khỏi bị phạt đòn sắp tới đây, nghĩ vậy nên cô bé đứng yên thì thầm van
vái.

Trần Văn Lung đã lạy trước bàn thờ cha mình ba lần rồi đứng lên

nhường chỗ cho con trai. Trần Văn Hiếu bước đến quỳ trước bàn thờ và
cũng im lặng cúng vái như cha mình, và sau khi cúi đầu lạy ba lần,
Trần Văn Hiếu quỳ lạy tại chỗ trước sự ngạc nhiên của ba đứa nhỏ,
nhất là khi cả ba cùng bỗng nghe thình lình Trần Văn Hiếu cất tiếng nói
thật lớn:

— Xin hoàng thiên hãy phù hộ cho chúng con đừng bao giờ quên đi

những lời răn dạy của thánh hiền như Đức Khổng Phu Tử đã răn dạy
chúng con hàng ngày phải biết vâng lời cha mẹ, ông bà, và hoàng
thượng cũng như tất cả những người trên kẻ trước nữa.

Giọng nói của Trần Văn Hiếu lần này rõ ràng là để cho các con của

mình nghe được, ông Hiếu tiếp tục.

— Xin ông bà cũng linh thiêng phù hộ cho tất cả chúng con được

sống chung trong ơn đức cao dầy của ông bà. Xin phù hộ cho chúng
con được mọi sự lành và giữ được niềm tin để thực hiện những bổn
phận của mình, vì nếu như chúng con không thực hiện được những lời
răn dạy của ông bà thì chúng con sẽ phụ lòng của ông bà và không còn
xứng đáng được ông bà và tổ tiên phù hộ cho nữa.

Trần Văn Kim đứng lên, hai môi cắn chặt vào nhau, đầu cúi gằm

nhìn xuống sàn nhà khi thấy cha mình đứng lên đưa mắt nhìn mình đầy
ẩn ý. Cái nhìn của ông Trần Văn Hiếu cũng làm cho Tâm và Lan chột
dạ. Cả hai đều đứng không yên trong lúc bà Hiếu bước tới bàn thờ bái
lễ. Sau khi bà đứng lên, đưa mắt ra hiệu cho Tâm, thì người con lớn vội
vã bước tới vụt quỳ xuống chiếc chiếu trước bàn thờ.

— Thưa ông cố, xin ông cố hiểu cho là con đã làm hết sức mình để

ngăn cản Kim đừng mang con khỉ vào dinh Thống đốc mà không được.

Giọng Tâm thì thầm lớn đủ để cho cha cùng ông nội mình đứng gần

đó nghe được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.