MỘT NƠI ĐỂ NHỚ - Trang 89

N

gôi làng Mọi mà Paul và Joseph đến là một làng Thượng, gồm

trên dưới ba mươi căn nhà chòi cao cẳng, cất cao khỏi mặt đất hơn một
thước. Bên dưới các căn nhà sàn đó đủ thứ súc vật, heo, gà, chó, có cả
một vài con trâu đang trầm mình dưới đống bùn sình hôi thối vô cùng
nữa. Đám trẻ con trong làng nghe hai người tới, từ các căn nhà gần đó
tung tăng chạy đến bao vây Paul và Joseph, miệng cười nói ồn ào, bàn
tán về con nai bị giết. Paul móc trong túi áo, lấy ra vài viên đường
quăng vào đám trẻ con, thế là chúng chia nhau giành giật, làm tung các
viên đường từ tay đứa này sang đứa khác.

— Đây rồi, sếp sòng tới kia rồi.
Paul đưa tay thúc cùi chỏ vào người Joseph chỉ cho anh một người

đàn ông vóc dáng cao lớn hơn những người tại đây, đầu tóc bạc phơ
đang từ trên một căn nhà sàn bước xuống các bậc thang làm bằng thân
cây. Paul đưa tay chỉ về phía con nai bị giết, làm một cử chỉ trao tặng
cho viên Chúa làng. Vị Chúa làng đeo trên mái tóc bạc phơ của mình
một vạt băng vải. Ông đưa mắt nhìn Paul một thoáng, rồi trên khuôn
mặt dạn dày gió sương đó thoáng nở một nụ cười, vị Chúa làng từ từ
đưa một cánh tay lên khỏi đầu. Từ bên trong căn nhà sàn của vị Chúa
làng bỗng dưng có tiếng thanh la và tiếng trống dồn dập nổi lên. Ngay
khi đó thì một người đàn bà, ngực để trần xuất hiện ở cửa nhà, nơi bậc
thềm đầu tiên của chiếc thang làm bằng thân cây. Trên tay người đàn bà
cầm hững hờ một cái hũ đất cao. Paul thở phào, thì thầm vào tai
Joseph.

— Rượu cần đó.
— Cái gì?
— Rượu cần, đây là một thứ rượu đặc biệt của người Thượng. Men

được ủ tới ba năm, mạnh lắm, toa liệu có uống nổi không?

— Không biết nữa.
— Đối với một người có thể nắm đầu con khỉ trong cái bình sứ đời

nhà Minh thì đây là chuyện trẻ con.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.