Ông ta chụp ảnh Polaroid văn phòng cứ 15 phút một lần từ lúc mở cửa vào
9 giờ sáng. Đến trưa, ông dán những tấm ảnh lên bảng thông báo và đánh
dấu mốc giờ ở mỗi tấm ảnh.
Bức ảnh lúc 9 giờ sáng không có ai ở văn phòng.
Bức ảnh lúc 9h15 có mỗi một người trong văn phòng.
Bức ảnh lúc 9h30 có tám người trong văn phòng.
Bức ảnh lúc 10 giờ cho thấy năm người vẫn chưa đến.
Ngày hôm sau, những bức ảnh ghi nhận có đôi chút tiến bộ; ngày hôm sau
nữa thì có sự cải thiện rõ rệt.
Và đến cuối tuần thì ai cũng có mặt lúc 9h. Sau đó một tuần, ông thôi không
chụp ảnh nữa và chuyện đi làm muộn cũng không còn tái diễn nữa.
Liệu ông ta có thể tìm được giải pháp qua tư duy logic tuyến tính? Cũng có
thể.
Nhưng ông ta có làm vậy không? Tôi không nghĩ vậy.
Để tôi cho bạn thêm một ví dụ nữa:
Chuyện là thế này, ngay sau Chiến tranh Triều Tiên, một công ty viễn thông
lớn ở miền Trung Tây (Mỹ) phát triển một chương trình đào tạo giám sát
tổng đài điện thoại.
Những người tốt nghiệp chương trình đào tạo đều rất xuất sắc. Chương
trình này cũng nhận được nhiều giải thưởng, được đăng tải trên nhiều tạp
chí, được các tổ chức khác nghiên cứu học tập.
Sau đó nảy sinh một vấn đề: Những cá nhân tốt nghiệp xuất sắc đến mức
phần lớn đều được các công ty khác chiêu mộ ngay khi khóa học kết thúc.