MỘT NỬA ĐẠI ĐỘI - Trang 98

- Vinh là đâu?

Những đứa trẻ hỏi nhau. Chúng không hề biết và không tài nào tưởng

tượng ra nổi hai cái địa danh từ lâu đã ám ảnh trong ký ức và nuôi ước mơ
một lần tới đó. Ông xếp Thao nhìn đám trẻ con, khẽ mỉm cười. Đôi mắt ông
hiền phảng phất buồn. Như chợt nhớ ra rằng đã tới lúc phải về nhà, bọn trẻ
tản nhanh theo các ngả đường để lại trên sân ga ông xếp Thao đứng đó một
mình và một vài người khách về xa, lỡ độ đường. Đêm nay sẽ nghỉ lại trong
gian nhà lá.

"Anh yêu miền quê bé nhỏ của anh, cũng như anh yêu..." Anh chỉ nói

đến đó rồi im bặt. Em cũng không muốn hỏi thêm bởi chỉ cần nhìn vào đôi
mắt anh, gương mặt ửng đỏ, em biết điều anh muốn nói..."

Ngày mười bảy...

"Em bị sốt hai ngày. Những cơn sốt thường kỳ cứ hai tháng một lần.

Tựa như người khách quen đến tìm em đúng hẹn. Đúng như mỗi lần ta đi
đồng bằng. Cứ ba giờ chiều, một tổ bám địch từ đỉnh đồi Tranh xuống dốc
Đất Đỏ, qua dốc Đu bình yên, tới khe Ồ Ồ. Tổ cảnh giới sẽ ngồi ở Miếu
Trâu chốt lại để chờ đoàn người xuống đồng bằng sẽ đi theo con đường ấy
vào lúc 4 giờ 30 phút.

Cơn sốt hành em vật vã. Nằm trong hầm càng cảm thấy oi ngạt.

Những lúc dứt cơn chỉ muốn chợp mắt nhưng cũng không sao ngủ nổi. Cứ
vật vã, vật vã hoài. Muốn ngồi dậy lấy cuốn sổ và cây bút ghi lại những
điều nghĩ về anh, vừa tựa lưng vào vách đất đã thấy đầu óc quay cuồng
choáng váng. Mắt nổ đom đóm. Em lại phải nằm vội ngay xuống vùi đầu
vào đống chăn gối.

Răng em hay nghĩ tới anh vậy? Ngay cả trong những cơn mơ em cũng

nghĩ đến anh. Em mơ em đưa anh về Huế gặp mạ. Em và anh đạp xe đi
chơi phố. Buổi chiều ở Huế đẹp vô chừng. Em sẽ chỉ cho anh căn phòng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.