MỘT NỬA ĐẠI ĐỘI - Trang 99

học của em năm cuối cấp mà em đã vĩnh viễn xa nó. Hình như có một lần
anh hỏi:

- Ở Huế có mùa thu không Thùy?

- Răng không có! - Em cãi - Mùa thu của Huế tuyệt vời. Nhưng khi

anh hỏi, mùa thu ở đây ra sao thì em lại chịu không cách chi trả lời nổi.
Anh nói:

- Mùa thu quê anh lạ lắm. Trời đang oi bức. Nóng đến kinh người, lâu

lâu mới có một trận mưa rào cho hả hơi đất. Tự nhiên sau một đêm ngủ dậy
thấy trời mát mẻ, hơi se lạnh. Ấy là lúc những ngọn gió heo may về. Mùa
thu đã tới!

Anh bảo anh đã có những ngày sống ở Huế. Vậy mà khi em hỏi chùa

Từ Ân ở đâu, chùa Diệu Đế ở đâu... anh ngơ ngác. Làm sao có thể tin được.
Mãi sao em mới hiểu những ngày anh vô Huế, anh mãi lo đánh nhau chớ có
làm chi có thời gian dông dài như em cùng lũ bạn đi vãn cảnh chùa, hay
đưa nhau đi pic-nic ngày chủ nhật ở Thiên An, nằm dưới những cánh rừng
thông đọc sách.

Có lẽ chỉ riêng anh, em mới nói ra điều này. Trong em, giữa "con bé

Thùy" nữ sinh trường Đồng Khánh - Huế luôn luôn tìm cách đối chọi với
một con Thùy "biệt động thành". Cuộc sống chiến đấu đã dạy cho em nhiều
điều. Em đã khác, khác đến nỗi mạ em có gặp lại em, sống với em ít ngày
bà khó có thể nhận ra dấu vết của đứa con gái mình ngày trước. Nhưng nói
như vậy không có nghĩa rằng em chấp nhận cuộc sống của những người
như anh một cách dễ dàng. Những cái gì một khi đã là thói quen thường
khó phá bỏ. Em đã phá bỏ và ráng tập tạo nên những thói quen mới để phù
hợp với cuộc sống hiện tại. Từ đó tìm ra một niềm vui mới. Cũng như tình
yêu của anh ập đến với em. Có lúc em thử chống đỡ lại nó. Nhưng em bất
lực, quy phục. Đấy cũng là lúc em tìm ra thứ hạnh phúc thiêng liêng nhất,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.