MỘT NỬA ĐÀN ÔNG LÀ ĐÀN BÀ - Trang 133

Cô nhìn lên mái nhà, lặng im một lát, rồi hỏi lại tôi.
- Vậy thì, vì sao anh kết hôn với em nào?
- Em còn nhớ tám năm về trước không? Trong bãi lau lách….
Cô cười, cái chăn rung rung.
- Ôi, anh còn nhớ kia ư?
- Dĩ nhiên rồi, dĩ nhiên là anh nhớ chứ! Anh cứ nghĩ rằng….
- Em quên lâu rồi! – Cô ngắt lời tôi, giọng rất dứt khoát.
Cô quên rồi! Lòng tôi lắng xuống. Nhưng tôi nghĩ cô không thể quên được.
- Không, em không thể quên được. Bằng không, làm sao vừa gặp mặt em
đã nhận ra anh?
- Ngủ đi, thôi ngủ đi – Cô ôn tồn tỏ ý đã sốt ruột - Nhắc những chuyện ấy
làm gì nữa? Bây giờ đã ăn ở cùng nhau, thì phải nghĩ xem sau này sinh
sống như thế nào chứ.
- Sinh sống thế nào nhỉ? – Tôi thẹn thùng líu ríu hỏi, và từ từ cởi quần áo.
Lẽ ra tôi còn có rất nhiều chuyện để nói, tôi cũng có thể nói ra rất nhiều
chuyện, nhiều chuyện rất hay, nhưng giờ đây tôi chỉ nói được theo nếp suy
nghĩ của cô ta.
- Sinh sống như thế nào đây? – Cô nằm ngửa người thẳng đuỗn – Hai đứa
chúng mình sống với nhau, lương tuy chẳng cao, nhưng không vướng víu
bận bịu gì, dứt khoát phải khá hơn họ! Những con mẹ ấy, nói cứ như rồng
leo, biết làm cái gì đâu? Hừ! Em khinh tất….
Giọng cô đột nhiên trở nên rất bực bội, lộ vẻ khinh bỉ đối với “ những con
mẹ ấy ”. Dường như tất cả mục đích cuộc sống sau này của cô, là chạy đua
cuộc sống với “ những con mẹ ấy ”, và sẽ áp đảo họ trong cuộc chạy đua
này.

Ôi đàn bà, đàn bà! Tôi phải làm quen dần từng bước với cô. Tôi cởi áo
ngoài, quần dài, ngồi dựa vào tường bên người cô. Tôi phải hút hết điếu
thuốc. Tôi muốn kéo dài thêm những giây phút như thế này. Những giây
phút như thế này đáng được tận hưởng. Niềm vui này phải được hưởng trọn
vẹn. Cô nằm ở đây ngay bên chân tôi. Làn tóc đen nhánh mềm mại buông
xõa ra trên tấm khăn phủ gối trắng trẻo mịn màng. Cặp mắt sáng long lanh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.