MỘT NỬA ĐÀN ÔNG LÀ ĐÀN BÀ - Trang 134

nhìn đăm đăm vào một khoảng không gian nhỏ hẹp. Trong khoảng không
gian ấy, có thể có rất nhiều bức tranh tuyệt diệu, cặp mắt đen láy ấy chan
chứa mộng mơ, ước mong và khao khát, lại cả tính toán, chờ đợi và sự căng
thẳng trước khi vào trận.

Tấm chăn mỏng dính đã không che kín cơ thể kiều diễm của cô. Cỗ máy
kéo theo bộ lưỡi cày sáng loáng kia càng làm nổi bật bộ ngực đầy căng và
khuôn bụng dưới mềm mại với những đường cong uốn lượn mê hồn. Cô
chịu nổi cỗ máy kéo nặng nề như vậy, chứng tỏ cô có sức bật dẻo dai vô bờ
bến. Ảo ảnh đã biến thành hiện thực, đã mất đi vẻ mỹ miều huyền diệu
không tài nào nắm bắt được. Nhưng trái lại, hiện thực còn say đắm lòng
người hơn cả ảo ảnh.
- Vào đi – Cô gọi tôi.
Tôi vén chăn, hoá ra lúc này đây, cô đã hoàn toàn giống hệt như tôi đã thấy
trong bãi lau năm xưa……
- Có thể là anh đã hưng phấn quá – Tôi nói.

Nhưng tôi nói câu này chẳng qua chỉ là để che dấu nỗi hổ thẹn, bồn chồn và
chán ngán của mình thôi.

Đây là một bãi lầy nóng bỏng, tôi lăn lộn trong đám bãi lầy ấy; đây là một
ngọn núi lửa sục sôi nham thạch, vừa đẹp đẽ hoành tráng vừa ghê sợ khủng
khiếp; đây là một con ốc Anh Vũ xinh đẹp, đột nhiên thò cái vòi thịt nần
nẫn dính nhơn nhớt từ trong vách buồng ra, ra sức quấn chặt lấy tôi mà lôi
xuống dưới đáy biển; đây là khối bọt biển màu sắc rực rỡ bám chặt vào
tảng san hô trắng, nó liều mạng toan hút kiệt đến giọt nước cuối cùng trong
cơ thể tôi, đến nỗi tôi cơ hồ ngất lịm đi như một cơn choáng; đây là ảo giác
thành phố lâu đài; đây là vườn hoa của người khổng lồ trong đồng thoại;
đây là một chuyện đồng thoại xa xưa nhất, mà chuyện đồng thoại xa xưa
nhất lại là chuyện mới mẻ nhất, xa vời hư ảo nhất…..

Cuộc giao đấu sớm nhất của nhân loại không phải cuộc giao đấu giữa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.