MỘT NỬA ĐÀN ÔNG LÀ ĐÀN BÀ - Trang 229

Quân chết còn oan ức hơn Hồ Thế Dân nhiều. Hồ Thế Dân còn có thể ít
nhiều đổ cho là ốm chết, chứ Lý Nghĩa Quân thì rõ rành rành là bị họ đấu
cho chết tươi.
- Rất đúng. Những điều đó chẳng phải chính mắt chúng mình nhìn thấy
trong nhà tù đó sao?
- Thế cậu bảo tớ làm thế nào bây giờ - Con người này chắc chắn là rất
nhiều mưu mẹo, tôi thật sự muốn xin ý kiến anh ta.
- Này cậu em – Cái mồm anh nhọn ra đến là buồn cười, nhưng giọng nói thì
hết sức thành khẩn - Thế mới biết lời Mao chủ tịch là đúng cậu em ạ:
“Đừng có lo sợ vỡ mất cái chum cái vại ”. Trước kia, tớ cứ sợ đập vỡ mất
cái chum cái vại nhà mình, muốn giữ cho cuộc đời yên ổn, rốt cuộc là…-
Anh xoè hai bàn tay ra, và nhắc lại một câu - …đến nông nỗi này đây. Cậu
là người khôn ngoan, hẳn là cậu đã biết: “ tam thập lục kế, tẩu vi thượng
sách ”,” cây bứng thì héo, người khéo chạy thì sống ” mà…

Chàng Câm đã đến gần, anh bỏ lửng câu nói, ra đón lấy chàng Câm, cùng
chàng Câm vung chiếc roi chăn cừu, đi lùa từng con cừu một…
Tôi giơ roi ngựa ra giúp họ dồn cừu vào lối đi lên núi. Lúc chia tay, tôi cười
bào anh:
- Cậu ở với chàng Câm thì thật là tuyệt! Thời buổi này cứ như chàng Câm
là bảo đảm yên tâm nhất.
- Chưa chắc – Anh ngoảnh đầu lại, lườm tôi một cái đầy ý nghĩa – Cũng
sắp đến cái ngày chàng Câm mở miệng rồi.

Chú Xám đi về phía đông, đàn cừu đi về phía tây, đi về phía núi cao bao
phủ lớp lớp mây mù, dọc đường rơi vãi ra bao nhiêu là phân cừu. Trong lớp
không khí lạnh buốt và hanh khô, thoang thoảng mùi cừu hoi hoi, nhưng
cuối cùng cái mùi hoi hoi ấy cũng loãng dần, loãng dần.
Từ nay, bóng hai người và đàn cừu, mãi mãi biến mất trong tầm nhìn của
tôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.