MỘT NỬA ĐÀN ÔNG LÀ ĐÀN BÀ - Trang 231

Đúng thế. Con mèo con đã lớn, giờ đây đang ung dung nhàn nhã nằm trên
bệ lò, lim dim mắt ngáy o o. Nó chính là con mèo mun chui qua dưới háng
Tào Học Nghĩa cái đêm hôm ấy! Cũng như con ngựa Xám, nó đã chứng
kiến biết bao nhiêu là sự việc. Ở trên đời này, con người ta sợ nhất là con
người, chứ không phải là con vật, kể cả loài thú dữ.

Cô cúi đầu, tiếp tục nhặt trứng xếp vào vại. Trứng không chịu chìm xuống,
cứ nổi lập lờ trong muối, thành một lớp trắng ngà. Cô hỏi bằng một giọng
hân hoan:
- Em nghe nói, người miền Nam đều thích ăn trứng muối, có đúng thế
không?
Tôi hứ một tiếng bằng mũi, rồi bảo:
- Em nghe được nhiều quá đấy!
Cô ngẩng đầu lên lườm tôi một cái, cặp mắt như tối sầm lại. Một lát sau, cô
xị mặt rụt rè trách móc tôi:
- Em nói câu gì anh cấm có quên!
- Nói thì có thể dễ quên, nhưng việc làm thì khó mà quên được lằm!

Nói đoạn, tôi vém rèm cửa bước vào gian trong, ngồi xuống cạnh chiếc bàn
làm bằng cánh cửa của tôi, lôi cuốn sổ ghi chép ngoài bìa in dòng chữ “
Nhật ký Hồng vệ binh ” ra, giở ra trước mặt.

Niềm vui, viết lách không hoàn toàn ở chỗ viết ra được cái gì, mà quá nửa
là ở trong quá trình viết. Phân tích, tổng hợp, suy lý, phán đoán, những hoạt
động ấy của đại não, cũng tựa như vận động thể dục, chẳng cứ phải dành
được ngôi thứ mới khiến người ta vui sướng, mà chính là trong hoạt động
cúa các bộ phận cơ thể, người ta được hưởng niềm vui của việc phát huy
sức sống. Ngót hai chục năm nay ngoài những thứ như “ bản tự kiểm điểm
”, “ tờ kiểm thảo ”, “ báo cáo tư tưởng ” hằng tuần,” báo cáo ” xin thêm
tiêu chuẩn gạo và lá đơn “ xin kết hôn ” kia, cùng với những bài “đại phê
phán ” chép hộ người khác ấy ra, tôi chưa hề viết được một dòng chữ nào

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.