MỘT NỬA YÊU THƯƠNG - Trang 107

dần thích ứng với dạng chữ và cách trình bày của cuốn sách.

Nàng vốn đã có kiến thức sẵn trong đầu, tuy học cổ văn không giỏi

lắm, nhưng hay dở gì cũng bao nhiêu năm học trung học, cộng thêm cuốn
ký sự này vốn không phải thể loại gì khó hiểu, vừa biết vừa đoán cũng nắm
được bảy tám phần.

Điều đó làm nàng càng đọc càng thuận, càng đọc càng thông, hết sức

tự tin.

Ngáp một cái, vươn vai, ngẩng đầu lên mới phát hiện mặt trời bắt đầu

dịch chuyển về phía Tây rồi.

- Ái dà, chết rồi, chết rồi. Chắc Lăng Nhi đã dậy từ lâu, chắc lại tưởng

mình đi mất rồi.

- Lăng Nhi lại là ai nữa thế?

- Ừm… Đệ đệ của ta… - Trong lúc lo lắng, nói loạn cả thứ bậc…

Tống Tiểu Hoa cười gượng, tiếp tục bịa:

- Nó cứ như cái đuôi theo sau ta. Hôm nay khó khăn lắm mới dỗ nó

ngủ để đến đây, nó mà biết ta đi chơi không cho nó theo, chắc sẽ khóc như
mưa mất.

Nguyên Hạo bị chọc cho cười dài:

- Vậy huynh mau về đi, không cần tiễn nhé?

- Không cần.

- Sách huynh cầm về, xem xong trả ta là được.

- Vậy ta không khách khí nữa!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.