MỘT NỬA YÊU THƯƠNG - Trang 112

- Lăng Nhi, con còn nhớ bí mật của chúng ta không?

Lục Lăng ngậm một quả sơn trà to, nói không rõ tiếng, liền gật đầu.

Tống Tiểu Hoa thơm Lục Lăng một cái vẻ hài lòng, vội vàng trở về

phòng thay đồ, lúc ra thấy Lục Lăng ăn một cách ngon lành, tự nhiên phát
thèm, lấy lý do trẻ con ăn nhiều sẽ đau răng, liền cướp một xiên.

Vì thế, Lục Tử Kỳ trở về thấy cảnh tượng như này:

Hai người một lớn một bé, giữa là một chú chó, ngồi xếp hàng ăn kẹo

hồ lô…

- Cha!

Lục Lăng tay cầm một nửa xiên hồ lô chạy ra, Tống Tiểu Hoa huơ huơ

nửa còn lại ra dấu chào, chú chó nhỏ đang chăm chú liếm miếng đường
dưới đất, không để ý gì đến chàng.

Lục Tử Kỳ chỉ cắn tượng trưng một miếng kẹo hồ lô mà con trai đưa

cho, đúng miếng có vị chua, mặt nhăn lại.

Sân viện nhỏ tuy đơn sơ mà sạch sẽ, từng tiếng cười rộn rã, trong cái

lạnh cỉa cơn gió buổi chiều tà, như đem theo cả hơi ấm.

Cơm xong, Lục Tử Kỳ lại nhốt mình trong thư phòng, mấy ngày gần

đây công vụ chồng chất nhưng vì lo cơm nước cho hai người ở nhà… đúng
vậy, hai người một chó, nên đành phải về sớm, đem theo nhưng việc chuea
xử lý kịp về.

Một lát sau, đột nhiên nghe tiếng gõ cửa, chàng gác bút, đứng dậy, mở

cửa.

Một bát trà nóng hổi thơm vị thuốc, ẩn sau làn khói là khuôn mặt tươi

cười.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.