MỘT NỬA YÊU THƯƠNG - Trang 182

Sau khi đuổi khéo được cậu bé và chú chó đi rồi, trong phòng chỉ còn

hai người lớn mặt đối mặt im lặng.

Lục Tử Kỳ nhìn Tống Tiểu Hoa chăm chú.

Vẫn là y phục giản dị, kiểu tóc đơn giản, gương mặt mộc, chỉ khác là

làn da không còn vàng như người vừa ốm dậy mà trắng hồng hào, mập lên
đôi chút, trông đầy đặn hơn, không còn cảm giác gầy như que củi nữa.

Lông mày lá liễu cong vút, chiếc mũi thẳng tắp, đôi môi hồng đào, thê

tử của chàng quả xứng với bốn chữ “thanh tú giai nhân”, nếu đôi mắt đẹp
kia không “ánh lên tia lửa” thì…

- Chè hoa quả là món nàng mới học ư?

- Đúng! Học từ cuốn sách mà Nguyên Hạo cho thiếp! - Tống Tiểu Hoa

trả lời khô khốc, còn cố ý nhấn mạnh vào cái tên riêng kia.

Lục Tử Kỳ hiểu ý, nhẹ nhàng nói:

- Ta và Hưng Bình công chúa tình cờ gặp gỡ, xảy ra một vài hiểu

lầm…

- Tình cờ gặp gỡ ư? Hiểu lầm sao? - Cuối cùng Tống Tiểu Hoa không

nhịn được làm toáng lên: - Thiếp nói mà, tại sao chàng lâu về thế, thì ra là
cùng nàng công chúa xinh đẹp chơi trò tình cờ gặp gỡ, chơi trò hiểu lầm!
Nếu đã chơi vui như vậy thì hai người tiếp tục ra ngoài chơi đi! Sao phải cố
ý đến trước mặt thiếp đầu mày cuối mắt? Đến để thị uy hay coi thiếp như
người đã chết rồi? Thiếp nói cho chàng hay, không cần biết hai người công
tử với lại công chúa, nếu chọc tức thiếp, thiếp sẽ cho biết tay!

Lục Tử Kỳ vừa tức, vừa buồn cười, vừa không biết làm sao:

- Dao Dao, nàng nói lung tung gì thế…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.