MỘT NỬA YÊU THƯƠNG - Trang 183

- Thiếp lung tung nữa cũng không bằng hai người lung tung! Thật

uổng công thiếp ngày ngày mong ngóng chàng về…

Cơn giận trong lòng Tống Tiểu Hoa dần dần biến thành nỗi ấm ức, uất

nghẹn trong cổ họng, không nói nên lời. Muốn bỏ ra ngoài, nhưng bị Lục
Tử Kỳ ngăn lại. Trong lúc tức giận bất chấp tất cả xông ra, nàng chỉ nghe
thấy một tiếng rên, ngẩng đầu nhìn lên, liền thấy Lục Tử Kỳ tay ôm vai trái,
lông mày nhíu lại, mặt trắng bệch.

Lòng chợt sợ hãi, nàng thốt lên:

- Chàng sao vậy?

Lục Tử Kỳ gượng cười:

- Vết thương nhẹ, không đáng ngại.

- Vết thương gì? Sao lại bị thương? Để thiếp xem!

Lục Tử Kỳ nhân cơ hội nắm khẽ cánh tay Tống Tiểu Hoa đang rất

quan tâm chàng:

- Trên đường về, bọn ta gặp đoàn người của Hưng Bình công chúa, do

trời tối, khuất tầm nhìn, hai bên xảy ra hiểu lầm, nàng ấy bắn trúng ta.
Nhưng vết thương đã xử lý qua rồi, tĩnh dưỡng vài ngày là khỏi. Đây là ta
và nàng ấy tình cờ gặp gỡ, hiểu lầm.

Tống Tiểu Hoa ngả đầu đối diện với chàng, thản nhiên:

- Vì thế, nàng ta mới nhất định đưa chàng về nhà sao?

- Đúngvậy. Nàng ấy nói, nếu không làm vậy sẽ thấy áy náy, ta cũng

không tiện khiến nàng ấy mất mặt. Dù gì thì đó cũng là công chúa của Liêu
quốc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.