MỘT NỬA YÊU THƯƠNG - Trang 192

- Người cha này xấu thế! - Làm một bên mặt của Lục Tử Kỳ tối sầm

lại. Tống Tiểu Hoa tiếp lời: - Lăng Nhi, con không hiểu rồi, cái này gọi là
không cần hình thái, cần thần thái!

Lục Tử Kỳ đành bất lực.

Vì vừa đi tuần tra trở về, lại thêm bị thương, Lục Tử Kỳ đành tự cho

mình nghỉ một ngày ở nhà cùng vợ con. Tống Tiểu Hoa rất vui vì điều đó,
ăn sáng xong liền đề nghị vẽ chân dung chàng để bày tỏ sự nghênh đón.

Đây vốn không phải chuyện xấu, thậm chí khi thấy Lăng Nhi vỗ tay

khen hay, chàng còn cảm thấy được an ủi. Đứa trẻ này từ trước đến nay rất
ngoan ngoãn, học gì làm gì cũng đều nghe theo lời của người lớn, nhưng
chưa bao giờ thấy nó vì chuyện gì mà phấn khích đến như vậy, nếu nó thực
sự hứng thú với vẽ thì còn gì bằng.

Thế nhưng, sau khi ngồi trên ghế nửa canh giờ, chàng lại thấy ý nghĩ

trước đó của mình càng ngày càng không ổn, nhìn tư thế cầm bút, dùng bút
của Tống Tiểu Hoa còn cách xa yêu cầu cơ bản của hội họa đến mười vạn
tám nghìn dặm, chưa kể nụ cười tinh quái của nàng lúc nào cũng thường
trực trên môi. Lại trông đến gương mặt háo hức thỉnh thoảng bình phẩm vài
câu của Lăng Nhi, Lục Tử Kỳ càng thấy mình sai, để Tống Tiểu Hoa dẫn
dắt những bước đầu tiên cho thằng bé quả thật không thích hợp…

Lúc này, Tống Vô Khuyết sau khi lăng xăng khắp các phòng mới đủng

đỉnh tiến đến, đứng cạnh chiếc bàn, giơ hai chân lên, nhìn bức tranh sắp
hoàn thành, lại nhìn Lục Tử Kỳ đang lo lắng, nhe răng gầm gừ. Thế là bên
mặt còn lại của Lục Tử Kỳ cũng tối sầm lại nốt…

- Đại công cáo thành, thơm một cái nào!

Tống Tiểu Hoa hô lên, Lục Lăng lập tức đưa mặt qua để nàng thơm

mấy cái thật kêu vào má, hai người phối hợp tương đối nhịp nhàng. Mặt
Lục Tử Kỳ vốn tối sầm giờ lại thêm vài sắc thái khác, đến là hay ho…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.