MỘT NỬA YÊU THƯƠNG - Trang 249

Dẫu sao thì chưa đến bước cuối cùng, chưa thể đối địch với Gia Luật

Bình, một khi đã không còn ràng buộc về thể diện thì hậu quả thế nào chắc
không khó tiên liệu.

Thân phận cao thấp, mãi mãi là vấn đề cần phải suy nghĩ, cần phải

thỏa hiệp. Đó là thực tế.

Thế nhưng dù có nhẫn nhịn đến đâu thì vẫn bị làm cho khó xử, mất

mặt trước đám đông.

Gia Luật Bình ôm hận bỏ đi, phải chăng còn gây ra sóng gió gì nữa

đây…

Lục Tử Kỳ cười một cách đau khổ, từ xưa đến nay chàng luôn là

người bình tĩnh nhất, vậy mà giờ đây lại không kiềm chế được thế này…

Tống Tiểu Hoa vừa nhìn trộm gương mặt không phân biệt được là

đang vui hay đang giận của Lục Tử Kỳ, vừa im lặng rớt nước mắt chịu đau.

Nàng không sợ trời, không sợ đất, không sợ chuột, không sợ gián, chỉ

sợ đau, một vết xước nhỏ cũng đủ làm nàng kêu rên nửa ngày, càng chưa
nói đến chỗ nhạy cảm nhất với cảm giác đau là khuôn mặt bị thương nặng
đến vậy.

Suốt dọc đường, cho dù nàng hoa chân múa tay diễn tả rất sinh động

mình bị Gia Luật Bình bắt nạt như thế nào thì Lục Tử Kỳ cũng chỉ nhẹ
nhàng “ừm” một tiếng, không nghe ra bất cứ tâm trạng gì trong đó.

Cưỡi trên lưng ngựa, áp sát vào lòng chàng, cảm giác bay bổng nhưng

vẫn không thấy bất kỳ biểu hiện gì trên khuôn mặt chàng. Thế là cả quãng
đường nàng lo lắng không yên, gần như chẳng có thời gian cảm nhận sự ấm
áp mà tư thế ngồi đó mang lại. Thật là lãng phí một cơ hội tuyệt vời để hai
người xích lại gần nhau hơn!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.