MỘT NỬA YÊU THƯƠNG - Trang 290

- Nàng và Lăng Nhi phải tự bảo trọng, mọi việc đợi ta… đợi ta về

rồi… nói.

Tống Tiểu Hoa lắc đầu, vẻ mặt nghiêm túc:

- Chàng sai rồi, đến lúc đó không phải “nói” mà là “làm”!

- …

Ôm “nắm xôi nhỏ” cùng chú chó đứng tựa bên cửa nhìn bóng dáng vội

vàng rời đi, Tống Tiểu Hoa chỉ muốn ngửa mặt lên trời mà than rằng:

- Bước chân qua cửa đến bao giờ mới thành công đây hả trời á á á á…

Ngày hôm sau, Tống Tiểu Hoa đang vắt óc suy nghĩ xem làm thế nào

để nói với Nguyên Hạo lời từ chối không học cưỡi ngựa nữa, thì Nguyên
Hạo đã sai tiểu nhị của quán trọ đưa giấy nhắn đến… “Có việc gấp phải rời
đi vài ngày, trở về tiếp tục đàm đạo.”

Điều này khiến Tống Tiểu Hoa thầm thở phào nhẹ nhõm, nhưng cũng

không khỏi băn khoăn, sao cả hai người đều tự nhiên có việc gấp, còn làm
ra vẻ thần bí nữa.

Những ngày sau đó là ăn uống ngủ nghỉ, cơm áo gạo tiền, tương cà

mắm muối, cuộc sống bình yên không sóng gió.

Dùng gạch vẽ lên tường chữ “Chính” ngay ngắn vuông vức, Tống

Tiểu Hoa ngồi lặng yên một hồi, rồi cảm khái, nếu trở về thời kỳ “dùng dây
thừng thắt nút để ghi nhớ những sự việc đã xảy ra” thì mới gọi là vượt thời
gian một cách triệt để, vượt đến thời thượng cổ để kết thúc mọi chuyện…

Cuối cùng thời gian cũng trôi đi được quá nửa, chỉ còn dăm ba ngày

nữa là Lục Tử Kỳ về. Không điện thoại, không mạng,không có bất cứ
phương tiện liên lạc gì, đến thư viết xong cũng không biết gửi đến đâu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.