MỘT NỬA YÊU THƯƠNG - Trang 39

-Câu này của chàng ý gì? Ông chủ ấy tự bán cho thiếp với giá này,đâu

phải thiếp chủ động mặc cả. Dựa vào cái gì mà bắt thiếp trả số tiền còn lại
cho ông ta chứ? Đây là thứ đạo lý gì vậy?

-Đây là đạo lý của Lục gia.

Thái độ của nàng khiến Lục Tử Kỳ cũng bất giác cao giọng, chẳng

mấy chốc lại hạ giọng, thái độ dịu hơn:

-Nàng cũng biết, ông ấy là nể mặt ta nên mới làm như vậy. Nói chính

xác là nể thân phận quan phụ mẫu địa phương của ta.

-Là như vậy không sai. Thế thì sao nào? –Tống Tiểu Hoa đã sớm bị

câu nói nghiêm khắc của chàng làm cho nổi giận đùng đùng: - Mọt người
đồng ý cho, một người đồng ý nhận, thiếp chẳng có gì hổ thẹn cả. Hơn nữa,
bách tính lấy lòng quan là chuyện thiên kinh nghịa đĩa triều đại nào chẳng
có.

Cuối cùng Lục Tử Kỳ không nhẫn nhịn nổi nữa cau mày, lên tiếng

ngắt lời:

-Ăn nói hàm hồ.

Tống Tiểu Hoa không hề khép nép, còn ngẩng mặt lên tiếp tục nói:

-Giờ nói gì với thiếp Lục gia hay không Lục gia? Thiếp nói cho chàng

biết, nếu không phải thiếp…mạng thiếp tốt thì đã đợi chàng về nhận xác
rồi. Dù gì cái mạng này cũng là ông trời ban cho. Chàng cứ coi như thiếu
phụ của Lục gia các ngời đã chết rồi. Từ nay về sau, thiếp nói gì, làm gì
đều không liên quan đến Lục gia các ngời. Không vui thì cùng lắm ly
hôn… bỏ thiếp là được ồi.

Nói xong chẳng thèm để ý đến cháng, Tống Tiểu Hoa xoay người để

cửa bước vào phòng nhưng lại ngây ra trước phản ứng của Lục Lăng. Nó

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.