MỘT NỬA YÊU THƯƠNG - Trang 412

- Ồ… Thiếp hiểu rồi. – Lúc này tâm trạng Tống Tiểu Hoa rất vui, ngồi

xuống bên thành bể vỗ nhẹ đầu chàng: - Rất có nguyên tắc! Thể hiện rất
tốt!

Lục Tử Kỳ dở khóc dở cười:

- Sao nàng lại bê mỳ chạy vào phòng tắm ăn?

- Vì muốn cùng chàng ăn bát mỳ này.

- Tại sao? Ta không đói mà.

- Dù là ăn một miếng, ăn một sợi mỳ cũng là ăn. – Tống Tiểu Hoa

nghiêm túc hiếm có: - Chàng còn nhớ buổi tối ly biệt đó không? Thiếp đã
làm một bữa bánh chẻo.

- Đương nhiên ta nhớ. Bánh chẻo đó đều đặn nặn ngắn và nhỏ, nàng

đã mất rất nhiều công sức.

- Chàng có biết tại sap thiếp phải cầu kỳ như vậy, hơn nữa còn không

cho chàng giúp không?

- Ta hỏi rồi nhưng nàng không chịu nói cho ta biết.

- Vậy giờ chàng nghe cho kỹ nhé. – Tống Tiểu Hoa chọn sợi mỳ dài

trong bát gắp ra: - Bát mỳ này cũng là thiếp tự tay làm. Mỗi sợi mỳ trong
đó đều dài và dai. Ý là thời gian chúng ta bên nhau sẽ rất dài, rất dài.

Lục Tử Kỳ đột nhiên hiểu ra:

- Thế nên bánh chẻo khi ly biệt đó nghĩa là hy vọng thời gian chúng ta

xa nhau sẽ…

- Rất ngắn, rất ngắn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.