MỘT NỬA YÊU THƯƠNG - Trang 565

Dưới ánh trăng sáng, nét mặt Lục Tử Kỳ càng lúc càng nhợt nhạt,

chân mày nghiêm nghị như thể ẩn chứa sắc đỏ.

Hoắc Nam và Tiết Vũ Hàm hiếm khi thấy chàng thật sự tức giận, biết

lần này đã động đến giới hạn của chàng, nhất thời cúi đầu không nói gì nữa.

Cảm thấy bản thân hơi quá cứng nhắc, Lục Tử Kỳ thầm hít một hơi rồi

thả lỏng ánh nhìn:

- Tiểu Hàm! Chuyện này cực kỳ phức tạp, không cẩn thận sẽ rơi vào

bẫy. Muội không phải người trong triều, không nên mạo hiểm. Ta cũng
không thể để muội gặp bất kỳ nguy hiểm gì. Nếu không, ta sẽ có lỗi với tỷ
tỷ của muội.

Tiết Vũ Hàm ngẩng đầu lên nhìn chàng, ánh mắt như lấp lánh ánh sao:

- Tỷ phu! Mấy năm nay lớn lên trong doanh trại, muội biết rõ các

tướng sĩ canh giữ biên cương rất gian khổ và không dễ dàng gì. Thế nên
càng hận những con sâu đục khoét quân lương, những kẻ phản đồ câu kết
với giặc bên ngoài. Tuy muội không phải nam nhi, cũng không có tước
quan nhưng hy vọng ít nhất cũng có thể góp một phần sức lực để quét sạch
đám bạo hoại này, cũng không uổng tấm chân tình các huynh đẹ sánh vai
xả thân giết giặc trên chiến trường. Huynh yên tâm. Muội đã không còn là
tiểu cô nương yểu điệu không làm được việc gì trước kia nữa. Muội biết
bảo vệ bản thân, không để mình xảy ra chuyện. Muội tin tỷ tỷ cũng tán
đồng việc làm của muội. Vì tỷ ấy cũng muốn có người có thể chia sẻ gánh
vác giúp huynh, dù chỉ là một chút.

Đêm tĩnh lặng, giọng nói nhẹ nhàng, nhưng từng câu từng chữ lại như

sấm dậy trong lòng.

Hoắc Nam vẫn khoanh tay đứng đó, thoải mái như thường. Tuy nhiên

không biết từ khi nào khuôn mặt thường hay thích châm chọc đã bị thay

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.