MỘT NỬA YÊU THƯƠNG - Trang 590

- Nói rồi. – Khẽ ho một tiếng, giọng Lục Tử Hằng trầm xuống: - Cha

nói: “Bảo với tên khốn đó, tĩnh dưỡng xong thì ngoan ngoãn quay về. Đừng
có làm điều gì khác. Nó dám coi lão tử cũng như đám hại dân hại nước đó
sao?”.

Lục Tử Kỳ cười phá lên: - Đệ đâu coi người là lão khốn. Nếu không,

đứa con còn chưa chào đời của đệ sẽ oan ức lắm, chưa thấy mặt trời ngày
nào đã bị biến thành tiểu khốn rồi.

Lục Tử Hằng gật đầu:

- Ta sẽ chuyển lời nguyên câu này.

Lục Tử Kỳ vội cầu xin tha mạng:

- Đừng mà đại ca. Huynh còn lo đệ bị phạt chưa đủ sao?

- Rận nhiều không ngứa, nợ nhiều không sầu. Dù sao đệ cũng còn nợ

cha hơn tám trăm, gần một nghìn gậy gì đó. Chi bằng hôm nào để cha có cơ
hội thanh toán hết một lượt với đệ.

- Vốn sinh ra cùng một cội, vội gì huynh đệ tương tàn chứ?

Lại cười nói vài câu, hai người ngồi xuống, người trà người rượu lại

tiếp tục. Gió tuyết bên ngoài dường như cũng giẩm bớt.

Lục Tử Hằng hơ tay trên ngọn lửa:

- Xem ra tinh thần của đệ muội rất tốt.

Lục Tử Kỳ không nhịn được cười hài lòng:

- Nàng ấy à, tiinh thần luôn rất tốt. Lúc nào cũng vui vẻ cười khì kkhif

như thể trời có sập xuống thì vẫn chừa chỗ đứng cho nàng ấy vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.