MỘT NỬA YÊU THƯƠNG - Trang 684

Từ sau khi Lục Việt biết nói, có thể biểu đạt suy nghĩ của mình, liền

đưa ra yêu cầu rõ ràng và duy nhất đối với cách ăn mặc của mình, đó là
màu đỏ. Áo đỏ, quần đỏ, tất đỏ, giày đỏ, mũ đỏ, tóm lại từ trong ra ngoài,
từ trên xuống dưới chỉ có một màu, mà còn mãi là màu đỏ làm người khác
chói mắt, nhức mắt mới được.

Tống Tiểu Hoa từng kiên nhẫn muốn thay đổi sở thích đó của nó, dẫu

sao một đứa bé trai thích màu sắc sặc sỡ cũng chẳng phải là việc gì hay ho.
Lúc còn nhỏ thì không sao, sau này lớn lên thì biết làm thế nào, suốt ngày
mặc một cây đỏ lòe đỏ loẹt đi khắp phố thị hay sao? Nhưng sau bao lần cố
gắng đều bị thái độ vô cùng kiên quyết thà cởi chuồng chứ quyết không
thỏa hiệp của Lục Việt làm cho đầu hàng, câu nói của Lục Tử Kỳ làm Tống
Tiểu Hoa cuối cùng cũng chấp nhận:

-Dao Dao, cho dù có thích màu đỏ đến đâu đi chăng nữa thì cũng vẫn

còn hơn là thích màu đen của cái sừng trâu? Nàng nghĩ mà xem, cắm
sừng...

Trước mắt thằng nhóc đỏ này đã biến nốt cả gương mặt của nó thành

màu đỏ rồi, nhất là cái mũi, cứ như quả anh đào chín đỏ.

Tống Tiểu Hoa thấy vậy vừa tức giận vừa buồn cười, khẽ véo cái mũi

cậu bé, rồi lau bọt chảy ra từ mép nó.

Không biết có phải cảm nhận được có ai động vào, Lục Việt bỗng mở

mắt, tròn xoe nhìn một lúc không chớp, đột nhiên lông mày nhăn lại, rướn
lên ra chiều rất tức giận, ngoạc mồm ra khóc oa oa:

-Cướp rượu! Đi! –Đồng thời giãy giụa đạp một cái, chỉ nghe thấy bốn

tiếng liên tiếp “a”, “bịch”, “ay ôi”, “ẳng ẳng”, lúc trầm lúc bổng...

Tống Tiểu Hoa không kịp đề phòng, chân đứng không vững loạng

choạng ngã sang bên phải, trán va luôn vào miệng bình rượu mà vừa nãy
Tống Vô Khuyết mở ra. Tống Vô Khuyết thấy thế vội vàng lấy chân ôm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.