MỘT NỬA YÊU THƯƠNG - Trang 703

Lục Tử Kỳ hướng mắt về phía Đông nghiêm túc hành lễ:

- Phúc dẫn đến họa!

- E là chưa chắc.

Nguyên Hạo nheo nheo mắt, bỗng nhiên nắm lấy cánh tay Lục Tử Kỳ.

Lục Tử Kỳ rướn mày, nhưng không hề nhúc nhích hay giằng co.

Đôi mắt nhỏ dài hơi cong lại, từ từ chuyển nắm tay thành chạm tay,

hai ngón tay đưa nhẹ vào mạch, Nguyên Hạo hơi trầm ngâm:

- Bệnh dạ dày của Lục huynh đã đỡ nhiều rồi đấy!

Lục Tử Kỳ lắc đầu bất lực than thở:

- Đấy là do mấy thang thuốc kỳ quái mà nên đấy. Phải rồi, còn chưa đa

tạ Nguyên huynh, nếu không có đơn thuốc đó của Nguyên huynh thì Lục
mỗ này e rằng đã ở dưới hoàng tuyền rồi.

Nguyên Hạo hứ một tiếng thu tay lại:

- Sớm biết thế lúc đầu không nên đưa cho huynh! – Chàng khẽ phủi

vạt áo nói tiếp: - Vốn vì đã có được thông tin mình cần biết nên chuẩn bị
trở về liều một phen, nhưng không ngờ tình cảnh trước mắt lại trở nên như
vậy… Cũng đành, chỉ là muộn mất vài năm mà thôi.

Lục Tử Kỳ mím môi, giọng nói nhẹ nhàng nhưng lại rất mạnh mẽ:

- Lúc nào cũng sẵn sàng nghênh tiếp.

Đôi mắt màu hổ phách của Nguyên Hạo bỗng nhiên chăm chút, rồi lập

tức nghiêng đầu thả lỏng, nở một nụ cười bí hiểm. Tự nhiên Lục Tử Kỳ
cảm thấy sắp có điều gì không hay xảy ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.