MỘT QUAN ĐIỂM VỀ SỐNG ĐẸP - Trang 195

không được vui sướng trong lúc ăn thì còn lúc nào cho họ hưởng thú ở đời
nữa?

Người Trung Hoa đặt ra rất nhiều trò chơi để giúp vui bữa tiệc. Đại đa số
tiểu thuyết Trung Hoa đều tả kĩ lưỡng các món ăn và các tửu lệnh trong
mỗi bữa tiệc; như trong bộ Kinh Hoa Duyên mà phụ nữ Trung Hoa rất ưa
đọc, có chép nhiều chuyện cũ về những tửu lệnh liên quan đến thanh vận
học của một nhóm phụ nữ trí thức.

Một tửu lệnh giản dị nhất là “xạ phúc”. Người chơi lựa hai chữ, cắt đầu cắt
đuôi đi, còn lại hai bộ phận; ghép lại với nhau thành một chữ khác bảo đối
phương đoán xem những bộ phận đã bị cắt đó là gì

[19]

.


Có rất nhiều tửu lệnh tao nhã về văn tự, lưu hành nhất là trò “liên cú”:
người thứ nhất ngâm một câu thơ, người thứ nhì ngâm tiếp câu nữa, cứ như
vậy cho hết vòng. Người ta thường lấy nhân vật hay phong cảnh làm đề tài,
nhưng nhiều khi chỉ vài câu đầu còn hợp đề tài, càng về cuối bài, đề tài
càng bị bỏ xa đến vạn dặm, thực tức cười.

Nhờ vậy mà bữa tiệc dễ kéo dài tới trên hai giờ, mục đích không phải để ăn
uống, mà để vui đùa ồn ào. Cho nên không nên uống say mèm, chỉ nên ngà
ngà say thôi. Đào Uyên Minh gẩy đàn cầm không dây mà vẫn thấy thú, thì
người uống rượu cũng chỉ nên mượn rượu để mà vui. Quan trọng là cái vui
chứ không phải rượu. Như vậy thì người tửu lượng kém cũng có thể hưởng
thú uống rượu. “Có những người không biết chữ mà biết cái thú của thơ;
có những người không biết tụng kinh mà biết cái thú của tôn giáo; có
những người không biết uống một giọt rượu, mà biết cái thú của rượu; có
những người không biết gì về đá, mà biết cái thú của họa”
. Những người
đó đều là tri kỉ của thi nhân, thánh hiền, ẩm giả

[20]

và hoạ sĩ .


Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.