MỘT QUAN ĐIỂM VỀ SỐNG ĐẸP - Trang 200

để nấu xúp.

Dưới đây, tôi trích một đoạn trong cuốn Nhàn tình ngẫu kí của Lí Lạp Ông
bàn về cua để độc giả thấy ý kiến của người Trung Hoa về thức ăn:

“Về nghệ thuật ăn uống, bất kì thức nào tôi cũng hiểu biết và cũng tả được
kĩ lưỡng. Duy có loài cua, lòng tôi yêu nó, miệng tôi nếm nó, suốt đời tôi
không sao quên được nó. Nhưng về cái lẽ tại sao tôi thích nó, nếm nó và
không quên được nó thì tôi không diễn tả nổi. Đó là một sự si tình của tôi
trong sự ăn uống mà con cua là một con vật lạ trong trời đất. Suốt đời tôi,
tôi thích nó. Mỗi năm tôi để dành một số tiền để đợi tới mùa cua; người
nhà cười tôi là coi cua như sinh mệnh, vì vậy tôi dùng số tiền để dành mua
cua đó là “tiền chuộc sinh mệnh”… Từ đầu mùa tới cuối mùa, không tối
nào tôi không ăn cua. Bạn thân tôi biết tôi nghiện cua, mời tôi lại ăn cua,
cho nên tháng chín tháng mười tôi gọi là “mùa thu tháng cua”… Trước
kia tôi có một người ở gái khéo nấu cua, tôi gọi chị ta là “chị cua”. Nay
chị ta đi rồi! Ôi, cua, cua! Đời của ngươi và đời của ta liên kết nhau từ lúc
sinh tới lúc chết chăng?”
.

Lí Lạp Ông xưng tụng cua như vậy vì nó có đủ ba cái đặt tính của thực
phẩm: màu, hương và vị.

Theo tôi “triết học thực phẩm” có thể tóm tắt vào ba điểm này: tươi, ngon
miệng và nấu vừa đúng. Người bếp giỏi nhất thế giới cũng không thể nấu
một món ngon được nếu thức ăn không tươi, và người bếp giỏi nào cũng
nhận rằng nửa nghệ thuật làm bếp là biết lựa thức ăn cho tươi.

Những gia đình trung lưu không thể mướn người bếp giỏi được, nhưng họ
có điều này để tự an ủi là thực phẩm nào ăn cũng ngon cả, miễn là ăn đúng
mùa: nghệ thuật không hơn được Thiên nhiên trong việc cung cấp lạc thú
cho ta nên những người có một khu vườn hoặc sống ở thôn quê được ăn
những thức ăn ngon hơn cả, mặc dù là không có người bếp giỏi. Cũng vì lẽ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.