MỘT QUAN ĐIỂM VỀ SỐNG ĐẸP - Trang 215

thay y phục, tôi ngồi bên án gần nàng, đương vẽ cho xong tập bách hoa đồ
kí, nghe có tiếng lá rụng, rớt ở dưới cửa sổ, Thu Phù đương soi gương
ngâm:

----

”Hôm qua vui hơn hôm nay,

----

Năm nay già hơn năm ngoái”.


Tôi an ủi nàng: “Đời sống không được trăm năm, hơi đâu xót xa vì lá
rụng?”. Rồi tôi ném bút xuống. Đêm đã khuya, Thu Phù muốn uống, lò đã
tắt mà người ở đã ngủ cả rồi. Tôi lấy cây đèn dầu trên bàn, đặt trong cái lò
nhỏ thường nấu trà để hâm lại một chén chè sen cho nàng.

Ở suối Bào Hổ có nhiều cây ba đậu mọc trên đá. Tới mùa, hoa vàng phủ cả
những bực đá và hương thơm ngào ngạt, tưởng như ở tiên cảnh. Tôi ưa
loại hoa đó, thường cùng với Thu Phù pha trà ở dưới gốc. Nàng vói hái vài
bông cắm trên mái tóc, tóc móc vào cành lá, rối bù lên, tôi lấy nước suối
vuốt lại cho. Khi về chúng tôi bẻ ít cành, cắm ở sau xe, để lúc vô thành, mọi
người biết tin mới về thu”.

B. VÂN

Trong bộ “Phù sinh lục kí”, một hoạ sĩ vô danh chép những chuyện vặt
trong khuê phòng. Cả hai vợ chồng tác giả đều là những tam hồn bình dị
rán hưởng mỗi phút vui trong đời và lời văn rất bình dị. Đôi khi tôi cho
nàng Vân là người đàn bà khả ái nhất mà hành động còn ghi lại trong văn
học Trung Quốc. Đời sống của họ thê thảm mà thật phóng lãng, một sự
phóng lãng phát xuất tự tâm hồn. Chúng ta nên để ý rằng cái vui của họ
phần lớn do hưởng thụ thiên nhiên. Dưới đây tôi xin trích vài đoạn:

“Đêm thất tịch

[11]

năm nay (1780), Vân bày hương nến, hoa quả, để lễ

Thiên tôn

[12]

trong cái hiên của chúng tôi. Tôi đem hai con dấu đã khắc

câu “Nguyện đời đời kiếp kiếp làm vợ chồng nhau”, giữ lấy con dấu khắc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.