MỘT THỜI ĐỂ YÊU - Trang 9

mẹ và cậu tôi khỏi trông.
Họ vừa hái hoa vừa trò chuyện vui vẻ , cởi mở như đã thân thiết nhau từ
bao giờ . Những phút giây cau có , cãi vã và khó chịu lúc vừa mới gặp nhau
, dường như chưa từng có và chưa từng xảy ra.
Khi đứng dưới chân đồi trao đóa hoa từ tay mình sang tay Vi Bình , người
thanh niên hỏi :
- Chúng ta có còn gặp nhau lại không Ti Ti ?
Đôi mắt đẹp tròn xoe :
- Hay nhỉ , ông còn biết cả tên tôi !
- Có khó gì đâu - Anh đưa tay chỉ lên đồi - Không phải lúc nãy cô còn mải
mê đứng ngắm tên mình khắc trên cây diệp già đó sao ?
- Tôi thấy khó chịu quá !
- Ồ , cái tên Ti Ti nghe rất hay và rất dễ thương kia mà ?
- Không phải tôi đang nói chuyện tên tuổi đó , tôi khó chịu vì ông đã dã lén
lút rình rập tôi , chắc lúc tôi trông buồn cười và ngố lắm phải không ?
- Không sai , cô hiểu mình được như vậy là tốt ! Nhưng mà cô không thể
gán ghép cho tôi những từ ngữ đó . Ai mà thèm rình rập cô , chỉ là vô tình
mà thôi . Phụ nữ các cô luôn độc đoán và luôn nghĩ xấu cho người khác ,
trong khi đàn ông chúng tôi thì lại không như thế.
Vi Bình cười , đôi má mịn màng thoáng hai lún đồng tiền duyên dáng :
- Tôi không thèm tranh cãi với ông những chuyện đã qua . Đơn giản là
trước khi tôi ra về tôi không muốn thấy cái mặt nhăn nhó của ông , được
không hả ?
- Được thôi ! - Gã thanh niên nhe răng cười - Trông có tươi rói không Ti Ti
, tôi mỏi cả miệng này !
Tiếng cười trong trẻo của Vi Bình lại vang lên , hồn nhiên , vô tư và trong
sáng.
- Ông cười gì mà giống con khỉ đột quá , ông làm tôi sợ mất hồn vía luôn.
- Nè , hình như ngày nào cô không gây gổ , chọc giận người khác thì ngày
đó cô ăn không ngon phải không ?
Một tay ôm bó hoa , một tay Vi Bình đưa tay vẫy vẫy.
- Thôi tôi về đây , tạm biệt nhé !

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.