MỘT THỜI ĐỂ YÊU - Trang 99

- Thấy không , con lại cãi lời cậu Mẫn nữa rồi , mới đó mà con đã quên lời
hứa với cha rồi sao.
- Con…
- Nghe mẹ nói đây , hôm nay chủ nhật ngòai đường phố vui lắm , cậu Mẫn
sẽ đưa con đi , con phải để yên cho cha ngủ…
- Được , vậy khi nào con về con sẽ mua bánh cho cha và mẹ.
- Được rồi , con đi chơi vui vẻ.
Vi Bình sả vào lòng mẹ , hôn lên khắp khuôn mặt của mẹ , rồi bước sang
phía cho cô bé cũng làm như thế và thủ thỉ.
- Vi Bình chúc cha ngủ ngon.
Ông chỉ đưa tay vuốt tóc Vi Bình nói yếu ớt.
- Con ngoan của cha…
Thê rồi sau đó khi Vi Bình trở lại bệnh viện với gói bánh trên tay thì cha cô
đã ngủ… một giấc ngủ dài không bao giờ trở dậy nữa… cô không ngờ rằng
sáng chú nhật hôm đò là ngày gặp cha lần cuối… được trò chuyện và hôn
cha lần cuối.
Nắng sớm mai đánh thức Vi Bình dậy , cô nhìn thấy mình đang lăm trên
giường , tấm chăn được đắp lên tận ngực…
Vi Bình nhớ rất rõ đêm qua mình ngồi bên cửa sổ cơ mà ? . . . Mình ngủ từ
bao giờ ? Và ai đưa mình vào giường ?
Cánh cửa phòng lúc đó hé mở cắt đứt dòng suy nghĩ của Vi Bình
Thục Giao bước vào khay thức ăn trên tay , cô cười rạng rỡ.
- Vi Bình , phần điểm tâm của em đây.
Vi Bình ngồi dậy.
- Tối qua vì có uống chút rượu nên em ngủ say , chị đã đưa em vào phòng
hả ?
Thục Giao bật cười.
- Chả lẽ là cái anh chàng Duy Đạt đó sao ? Tối qua chị về trễ , thấy phòng
em còn đèn sáng , chị tính sang chơi , không ngờ em nằm bên cửa sổ ngủ
ngon lành nên chị dìu em vào giường.
- Thì ra là vậy.
- Tối qua chắc là mơ đẹp lắm phải không ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.