MỘT TÒA THÀNH ĐANG CHỜ ANH - Trang 100

Cơn mưa tầm tã dội xuống suốt đêm, đèn của khoa Cấp cứu cũng bật

thâu đêm suốt sáng.

Trong lúc thiên tai ập đến, dưới ánh đèn đường mờ tối ở khắp các ngõ

ngách của thành phố, cảnh sát giao thông, cảnh sát vũ trang, đội phòng
cháy chữa cháy, đội cứu hộ, đặc công, nhân viên y tế... vẫn luôn túc trực
không ngừng không nghỉ.

Họ đã và dang dốc hết sức mình bảo vệ thành phố này.

Mãi đến rạng sáng, lượng mưa mới ngớt dần. Không còn thấy người bị

thương được đưa tới bệnh viện nữa. Cuối cùng, các bác sĩ y tá cũng có thời
gian để thở.

Hứa Thấm vừa bước ra khỏi phòng Cấp cứu, đi qua hành lang đã thấy

ngay mấy đồng nghiệp ngồi vạ vật dưới đất, ngủ mơ màng. Trong hành
lang yên tĩnh, ánh đèn chói mắt, cô im lặng cất nhẹ bước chân về phía nhà
vệ sinh, rửa tay những ba lần, sau đó ngẩng đầu, bắt gặp đôi mắt hõm sâu
của mình phản chiếu trong gương.

Cô trở lại phòng làm việc, thấy hơi khát mới nhớ ra đã hơn mười giờ

qua, mình chưa uống một giọt nước nào, liền rót một cốc nước ấm, cầm
theo ra đứng cạnh cửa sổ.

Ngoài kia, vẫn còn mưa phùn lất phất rơi. Ánh sáng ban mai le lói

phía chân trời, cả con đường trước mặt là một đống hỗn độn, cây đổ xe lật,
giấy rác trôi lềnh phềnh khắp nơi.

Bốn rưỡi sáng, nhân viên vệ sinh bắt đầu đi thu nhặt rác rưới, quét dọn

thành phố. Từng đội cứu hộ dầm mưa dời từng chiếc xe về bãi đỗ, di dời
đám cây đổ ngã, dẹp gọn những vật cản nằm la liệt trên đường. Bóng dáng
những người đàn ông mặc đồng phục màu cam qua lại trong màn mưa mù
mịt như những con thoi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.