MỘT TÒA THÀNH ĐANG CHỜ ANH - Trang 115

thùng thình, một chân gác lên ghế. Cậu ta hơi nghiêng đầu, ngón trỏ tay
phải tahnr nhiên chỉ về phía cô.

Tiếng cười đùa cợt chợt im bặt, ánh mắt của cả đám học sinh đều

hướng theo ngón tay cậu chỉ, đỏ dồn lên người cô.

Hứa Thấm không hồi hộp cũng chẳng thích thú, chỉ cất tiếng với giọng

bình thản: “Chào các bạn, mình là Mạnh Thấm.”

Phần giới thiệu hoàn thành trong một câu gọn ỏn, người trên bục lẫn

duối lớp đều im phăng phắc.

Thầy Lỗ bèn khích lệ cô nói thêm vài câu: “Mạnh Thấm, em có sở

thích gì, chia sẻ với các bạn xem.”

Hứa Thấm lắc đầu: “Không có ạ!”

Thầy Lỗ xuống lớp: “Vậy, đến phần đặt câu hỏi, các em có gì muốn

hỏi bạn ấy không?”

Bầu không khí tĩnh lặng vẫn bao trùm. Với một người không quen biết

thì có cái quái gì để hỏi cơ chứ!

Đúng lúc này, giọng cậu nam sinh kia lại vang lên: “Chữ Mạnh nào,

chữ Thấm nào thế?”

Hứa Thấm ngoan ngoãn đáp lại: “Mạnh là “Tử” trên “Mãnh” dưới,

Thấm là “Tâm” có ba chấm “Thủy” phía trước”

“Ngoan lắm!” Cậu ta nhéch môi hào phóng khen, mái tóc lòa xòa che

đi đôi mắt lấp lánh phản chiếu ánh đèn huỳnh quang.

“Anh Diệm lại trêu gái nữa rồi.” Mấy cậu nam sinh hò nhau cười ầm

lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.