MỘT TÒA THÀNH ĐANG CHỜ ANH - Trang 117

đúng là cái đồ không thức thời”. Nhưng chỉ một lác sau, cậu lại nở nụ cười
khẽ khàng, giơ tay lên vò tóc cô, hất hàm nói: “Đi đi!”

Hứa Thấm cất bước bỏ đi, lúc ngang qua cậu còn nghe thấy lời hẹn:

“Sang tuần gặp!”

Cậu thả cô về, không gây khó dễ cho cô nữa.

Về đến nhà, Hứa Thấm không hề có thái đọ khác thường nào, chỉ nói

bị tắc đường, không mảy may nhắc đến chuyện bị Tống Diệm “quấy rối”.

Nhưng thứ Hai, lại không thấy Tống Diệm đi học.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.