MỘT TÒA THÀNH ĐANG CHỜ ANH - Trang 121

Hứa Thấm nghĩ, Tống Diệm sẽ không biết rằng thực ra hôm qua, cô

đã cố ý mặc chiếc áo khoác đó, thậm chí vì muốn cậu nhìn thấy nên cô vẫn
chần chừ chưa mang đi giặt. Mà cậu có biết hay khoog cũng khogn sao cả.
Vì dù thế nào đi chăng nữa, cậu vẫn thích cô thôi.

Vậy trong khoảng khắc bước xuống lầu ây, cô có thích Tống Diệm

không?

Không hề.

***

Lễ Quốc khánh là thời điểm khoa Cấp cứu bận tối mắt tối mũi, chỉ

kém mỗi dịp Tết. Giống như những ngày lễ khác, hàng loạt các ca say
rượu, ngộ độc thức ăn thi nhau đưa đến bệnh viện. Tai nạn giao thông hay
xây xát do đánh nhau trên phố cũng khá nhiều. Hứa Thấm điềm tĩnh giải
quyết tất cả, hệt như người máy được điều khiển tự động, không mang chút
cảm xúc dư thừa nào.

Tiểu Nam vừa ghen tị với mấy bác sĩ, y tá bên khoa Khám bệnh được

luân phiên nghĩ phép vừa ngồi chữi rủa nhóm cảnh sát giao thông và bên
110. Chỉ có mấy vụ va chạm trầy xước chút xíu thôi, không thèm xem xét
kỹ lưỡng gì cả đã tống hết cả vào bệnh viện rồi. Mấy kẻ chẳng bệnh tật hay
đau ốm gì mà rên rỉ đã chẳng nói làm gì, đây còn có cả thể loại làm loạn
phòng Cấp cứu vì không được bồi thường chi phí chữa trị, thậm chí la hét
đổ trách nhiệm gây ra tai nạ giao thông cho nhau, vừa chửi bới vừa đánh
nhau túi bụi, cứ như bệnh viện này là cái chợ vậy.

Cố lắm mới chịu đựng được đến ngày nghỉ cuối cùng trong kỳ nghỉ

dài,ai ai cũng căng thẳng một cách khó hiểu, tinh thần luôn tập trung cao
độ. Bởi vì giai đoạn bắt đầu và kết thúc của mỗi kỳ nghĩ dài, số vụ tai nạn
trên các tuyến đường cao tốc luôn tăng đột biến. Dù phương tiện truyền
thông liên tục nhắc nhở không được chạy xe quá tốc độ, không được uống

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.