MỘT TÒA THÀNH ĐANG CHỜ ANH - Trang 195

mắt nhìn anh. "Đổ nhiều mồ hôi, cần bổ sung nước."

Cô lần lượt rót đầy ba cốc nước, đặt một hàng lên bàn bếp. Ấm đun

nước ở một bên đã trống rỗng.

"Nước còn hơi nóng, anh ngồi chờ lát đi."

Tống Diệm đáp: "Người tôi bẩn, không ngồi đâu."

Hứa Thấm khá lúng túng, thế nhưng anh lại bình thản đến lạ. Quần

anh dính đầy vết bẩn do lăn lộn trong đám cháy, không còn chỗ nào sạch
sẽ. Đứng trong căn phòng đã được lau chùi sạch bong kin kít trông khá chói
mắt.

Cô dời ánh mắt đi, chỉ chiếc ghế nhỏ bên bàn bếp: "Ngồi ở đây đi, lát

nữa em lau một chút là sạch rồi."

Tống Diệm nghĩ ngợi giây lát rồi đi qua ngồi xuống.

Ba cốc nước vẫn bốc hơi nghi ngút, mãi không chịu nguội, hai người

chỉ im lặng chờ đợi.

Hứa Thẩm lên tiếng phá vỡ bầu không khí ngại ngùng: "Anh có bị

thương ở đâu không? Em xử lý giúp cho."

Tống Diệm nhìn thoáng qua tay mình: "Không."

"Cổ tay thì sao? Chắc bị xước da rồi."

Tống Diệm khẽ khựng lại, ngước mắt nhìn cô, ngay chính bản thân

anh cũng không phát hiện ra cổ tay mình bị trầy xước, chắc là do lúc quấn
dây thừng bị cọ vào rồi.

Hứa Thấm thản nhiên đi lấy hòm thuốc đến. Tống Diệm vươn tay đặt

lên bàn. Cô xử lý qua loa cho anh, đang bôi thuốc thì chợt hỏi:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.