MỘT TÒA THÀNH ĐANG CHỜ ANH - Trang 201

Hứa Thấm quay đầu liền nhìn thấy xương quai xanh của anh. Cô vội

vã lùi về sau một bước.

Tóc Tống Diệm ướt nhẹp, trên người mặc áo tắm, có lẽ vừa mới tắm

rửa xong, cả khuôn mặt tinh khôi và điển trai hết sức. Vậy mà hàng mày
của anh hơi nhíu lại, ánh mắt không hề khách sáo, cằm hất sang một bên:
"Nhường đường một chút."

Hứa Thấm tránh ra, Tống Diệm nghiêng người đi vào phòng đóng cửa

lại, để cô đứng ngoài hành lang.

Ánh nắng trùng hợp thả vài giọt vàng óng ánh lên ngọn cây bạch qua

nơi góc sân. Hứa Thấm nhìn lá trên ngọn cây, nghĩ lại thái độ xa cách của
anh khi nãy thật sự khác hắn lúc ở nhà cô. Nếu cảm xúc trong mắt cô
thoáng qua vẻ hối hận và yêu thương thì có lẽ anh sẽ mềm mỏng hơn.
Nhưng nếu trong mắt cô là sự do dự và chần chừ thì anh sẽ trở nên lạnh
lùng ngay lập tức.

Nhạy bén thật, nhìn rõ mồn một từng ý nghĩ nơi đáy lòng và những tật

xấu đã ăn sâu vào cốt tủy cô.

Không lâu sau, cửa phòng bật mở, Tống Diệm đi ra ngoài, mặc áo len,

jacket và quần dài, thấy Hứa Thấm vẫn đứng đấy liền hỏi: "Tìm tôi à?"

Chẳng nhẽ lại tìm người khác?

"Vâng." Hứa Thấm chỉ biết gật đầu xác nhận.

"Hôm qua quét dọn nhà giúp cô là công việc thôi. Chúng tôi thi hành

nhiệm vụ gây phiền phức cho người dân, dọn dẹp hiện trường là lẽ đương
nhiên."

Hứa Thấm không hề ôm ấp ảo tưởng nào: "Em biết."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.