MỘT TÒA THÀNH ĐANG CHỜ ANH - Trang 26

khuếch tán cực nhanh. Tuy giờ đã mở hết bốn xe nước cao áp nhưng cơn
hỏa hoạn không hề có xu hướng yếu đi.

Phần lớn dân cư đã được sơ tán, chỉ còn mấy người lính cứu hỏa đang

tác chiến. Mấy Đội trưởng và Chỉ đạo viên của Trung đội Phòng cháy Chữa
cháy lân cận đang họp lại xem bản đồ địa hình. Xe cứu hỏa đỗ nối tiếp
nhau, kéo dài trên trục đường chính trong khu dân cư. Thế lửa bắt đầu lan
rộng, khu phía trong hầu hết là ngõ nhỏ lối nhỏ, xe cứu hỏa không tài nào
tiến vào được, chỉ có thể dùng vòi áp suất phun nước tới.

Tống Diệm đề nghị: “Cử phân đội nhỏ đi vào dập lửa.”

Đội trưởng Trung đội Phòng cháy Chữa cháy phố Ngũ Phương lại cho

rằng không ổn: “Tôi phản đối.”

Tống Diệm: “Tại sao?”

“Khu này có rất nhiều nhà bị đánh giá mức độ rủi ro khá cao. Lửa vẫn

còn đang cháy, nhà rất dễ sập, nguy hiểm vô cùng. Chưa kể thông tín viên
điều tra cho biết, người trong dãy nhà này đã chạy ra hết rồi, không còn ai ở
bên trong cả. Thật sự không cần thiết phải mạo hiểm như thế.”

Mội Đội trưởng Trung đội khác gật đầu hưởng ứng ngay: “Tôi đồng

ý.”

Nhưng Tống Diệm lại lắc đầu, chỉ vào bản đồ: “Mấy anh nhìn đi. Bây

giờ đám cháy đang tập trung ở khu vực nhà cửa bằng gỗ này, hiện còn chưa
được khống chế. Nếu lửa đi sâu thêm nữa, vào đến khu vực này…” Ngón
tay Tống Diệm chỉ vào khu vực kế bên: “Khu này toàn là nhà gỗ từ thời
Dân quốc, một khi lửa lan đến đây thì đã muộn. Đến lúc đó, diện tích hỏa
hoạn sẽ tăng lên gấp đôi, mà thậm chí còn có thể lớn hơn nữa, có khả ăng
vượt ngoài tầm kiểm soát. Huống hồ…”

“Huống hồ cái gì?” Mấy người đồng thanh hỏi lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.