MỘT TÒA THÀNH ĐANG CHỜ ANH - Trang 398

Trong lúc nhân viên thu ngân quét mã sản phẩm, Hứa Thấm tựa vào

quầy vô tình liếc thấy mấy món ăn vặt trên kệ. Cô bị một món đồ có hình
dáng thật dài thu hút sự chú ý nhưng không biết là gì.

Một giây sau, trong tầm mắt xuất hiện bàn tay Tống Diệm. Anh nhặt

một món trong số đó lên, đưa đến hỏi nhân viên thu ngân: “Đây là gì vậy?”

“Kẹo cao su ạ! Nhưng không giống với loại bình thường, chu chua

ngọt ngọt, vị rất thanh.”

Tống Diệm nhìn Hứa Thấm, hỏi ý: “Muốn cái này à?”

Hứa Thấm gật đầu: “Em chưa ăn bao giờ.”

Tống Diệm vừa định đưa thanh kẹo cho nhân viên thu ngân để tính

tiền thì phát hiện trên vỏ có ghi là vị ô mai, lại nhìn trên kệ còn có màu
cam, màu tím, màu xanh, theo thứ tự là vị cam, nho, táo… Anh lại hỏi:
“Thích vị ô mai không?”

“Thích.” Cô ngoan ngoãn gật đầu.

“Muốn cái này à?” Ra hiệu cho cô bằng ánh mắt, anh nhìn về phía kệ:

“Vị khác thì sao?”

Hứa Thấm rướn cổ nhìn, trong lúc đang suy nghĩ xem nên chọn cái

nào thì Tống Diệm đã nhanh chóng rút mỗi loại một thanh, tổng cộng bốn
cái đưa cho nhân viên thu ngân.

Tất cả đồ vừa mua được cho vào ba cái túi to, anh xách hai túi, cô

xách một túi, lẽo đẽo theo sau lưng anh. Khóe miệng cô khẽ mím thành một
đường cong, bình yên đi theo người đàn ông phía trước dưới trời tuyết rơi.

Vừa về đến nhà, Hứa Thấm bèn cởi áo khoác ra. Lúc Tống Diệm cởi

áo khoác theo cô, lại liếc nhìn thấy chiếc váy lúc nãy. Anh đặt mấy túi đồ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.