MỘT TÒA THÀNH ĐANG CHỜ ANH - Trang 418

Hứa Thấm đang mở tủ lấy giày, giọng nói rất tự nhiên: “Có công việc

à?”

“Không tính là công việc.” Tống Diệm đi theo cô ra cửa, khom lưng

cầm giày. “Lần trước ở khu thiên tai chống lại mệnh lệnh, bị xử phạt. Cô ấy
đang nghĩ cách giúp anh.”

Giọng anh hết sức bình thường, nhưng Hứa Thấm lại nghe ra có chỗ

nào đó không đúng lắm. Đây là… mỹ nhân cứu anh hùng sao?

Vẻ mặt Hứa Thấm điềm nhiên như không, ra vẻ rộng lượng: “Vậy anh

phải cảm ơn người ta đàng hoàng đấy!”

Tống Diệm vừa mang giày vừa ngẩng đầu nhìn cô: “Yên tâm, anh sẽ

hậu tạ.”

Hứa Thấm lặng lẽ xỏ giày rồi mở cửa bước đi. Tống Diệm ở sau lưng

chỉ nhìn cô một cái thâm sâu, khóe miệng khẽ cong lên.

Vào thang máy, Hứa Thấm vẫn không nói gì, chỉ cúi đầu xem di động,

làm bộ như công việc bận rộn lắm, nhưng mà… mới sáng sớm, đã có ai
nhắn tin cho cô đâu. Ngược lại, bên Tống Diệm thì di động vang lên tiếng
“tít tít” không ngớt. Anh cúi đầu, ngón tay lướt nhanh trên màn hình, miệng
còn cười cười nữa.

Hứa Thấm không có ý định nhìn trộm điện thoại của anh, yên ổn đứng

đấy chờ anh hết bận, lúc rời khỏi thang máy mới thản nhiên hỏi: “Anh dùng
Wechat à?”

“Dùng cho công việc.” Tống Diệm nói. “Đăng ký theo số điện thoại.”

Hứa Thấm tìm tài khoản Wechat của anh kết bạn, ảnh đại diện hình

như là một nhân vật nào đó trong game. Cô không nhìn kỹ, bỏ di động vào
túi rồi quay sang anh nói với giọng trêu chọc: “Cô ấy thích anh hả?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.