MỘT TÒA THÀNH ĐANG CHỜ ANH - Trang 478

Hứa Thấm sửng sốt, chợt nghĩ ra đây chắc là đối tượng xem mắt hôm

trước Phó Văn Anh nhắc đến. Không ngờ bà lại…

Hứa Thấm không duy trì nổi vẻ lịch sự trên khuôn mặt hình nữa, liếc

nhìn Phó Văn Anh một cái rồi quay sang anh ta: “Tôi có…”

Phó Văn Anh ngắt lời: “Tài xế Trần đi đón anh con rồi. Anh Hàn Đình

giúp đưa mẹ con ta về, con phải nói cảm ơn chứ!”

Hứa Thấm nhìn bà chằm chằm, không biết những lời này là thật hay

giả.

“Lên xe đi!” Anh chàng mỉm cười, lịch sử mở cửa ghế lái phụ.

Hứa Thấm suy nghĩ chốc lát, vừa định lên xe thì khóe mắt lại thoáng

nhìn thấy gì đó. Cô quay phắt sang đã thấy Tống Diệm đang đứng cách đó
không xa, nhìn mình chăm chú. Lưng Hứa Thấm lạnh toát. Hai ngày nay,
lòng cô rối như tơ vò, không dám liên lạc với anh, không ngờ lại gặp nhau
trong tình cảnh này, chỉ lo anh hiểu lầm.

Vẻ mặt Tống Diệm vẫn khá tốt, nhưng sắc mặt Địch Miểu lại cực kỳ

khó coi. Mấy giây sau, cô nàng liền thay đổi thái độ, mỉm cười gọi to: “Chị
dâu!”

Phó Văn Anh và người đàn ông kia đồng thời ngây người.

Địch Miểu hớn hở chạy đến: “Chị dâu, sao chị lại ở đây?”

Người đàn ông kia kinh ngạc: “Cô gọi cô ấy là gì?”

“Chị ấy là bạn gái của anh tôi, không gọi chị dâu thì gọi là gì. Chị dâu,

người này là ai thế?”

Hứa Thấm còn chưa kịp trả lời, Phó Văn Anh đã thản nhiên lên tiếng:

“Thấm Thấm chưa có bạn trai.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.