MỘT TÒA THÀNH ĐANG CHỜ ANH - Trang 573

Thế nhưng những thứ này có đáng là gì. Y tá băng bó vết thương trên

cánh tay anh. Bên kia, cổ Tiểu Cát bị bỏng một mảng, đang ngẩng đầu lên
cho bác sĩ xử lý.

Trong khoảng khắc nổ tung ấy, Tống Diệm đã kịp kéo Tiểu Cát ra khỏi

cầu thang, nhóm Giang Nghị cũng nhận được mệnh lệnh, tức tốc rút lui,
nhưng vừa lên được nửa cầu thang thì bên dưới đã vang lên tiếng nổ dữ dội.
Một cậu thanh niên toàn thân bốc cháy. Tuy nhóm lính cứu hỏa bên ngoài
đã lập tức phun nước, nhưng khi khiêng được người ra cậu ta đã không còn
thở nữa. Là tân binh của Trung đội Phòng cháy Chữa cháy Lục Diệp Đàn.

Bác sĩ nói, sóng xung kích do vụ nổ sinh ra đã làm vỡ lồng ngực cậu

ta.

Tống Diệm nhìn ra ngoài xe, một tấm vải trắng được phủ bên lề

đường. Cậu tân binh kia đang nắm ở đó. Gió lạnh thổi qua, vén lên một góc
tấm vải, để lộ bàn tay gầy gò dính đầy máu và bụi của cậu ta.

Sau khi vết thương được xử lý xong, Tống Diệm bước xuống xe, đi về

phía thi thể. Đội trưởng Trung đội Lục Diệp Đàn đã đắp kín tấm vải trắng
cho cậu tân binh kia, ngồi bên cạnh, cúi đầu ôm mặt khóc nức nở, bả vai
cũng run rẩy không ngừng.

Tống Diệm lẳng lặng ngồi bên cạnh, nghe anh ta nghẹn ngào như một

đứa trẻ: “Tôi không nên cử cậu ta vào, không nên cử cậu ta đi vào. Tôi phải
nói sao với bố mẹ cậu ta đây...”

Tống Diệm vẫn im lặng, nhìn lại quán bar gặp sự cố. Cột nước vẫn

phun ào ạt, lửa tuy đã được khống chế nhưng không thể vãn hồi những gì
đã bị trận hỏa hoạn tướt đoạt.

Tòa nhà này đã bị thiêu cháy thành một đống hỗn độn. Lại có một tốp

lính cứu hỏa đi vào, lần lượt khiêng ra từng thi thể của người dân gặp nạn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.