MỘT TÒA THÀNH ĐANG CHỜ ANH - Trang 575

“Đáng lý ra, tình huống không thê thảm đến mức đấy.” Tống Diệm

bình tĩnh đến lạ, ngẩng đầu nhìn trần nhà. “Chỗ này chỉ có một lối thoát,
cực kỳ nguy hiểm. Hệ thống tự động phun sương và phun nước ở đây đều
là phế thải. Hộp cứu hỏa không có nước, bình chữa cháy cũng quá hạn. Còn
nữa, tường ở đây đều là vật liệu dễ cháy, mạch điện quá tải, sao qua được
công tác kiểm tra phòng cháy chữa cháy thế?” Anh cười lạnh. “Tôi cá là
nơi này đã lo ló trên dưới rồi. Chờ ngồi tù đi!”

Anh quay đầu bỏ đi.

Sách Tuấn giật mình kéo anh lại, khẽ hỏi: “Cậu định làm gì?”

Tống Diệm nhìn Sách Tuấn trừng trừng: “Làm gì là làm gì?

Sách Tuấn nhìn lướt qua nhóm lính cứu hỏa đang dọn dẹp, cưỡng ép

lôi Tống Diệm qua một bên.

“Lo lót à?” Sách Tuấn hạ giọng. “Có lo lót thì có tham nhũng. Cậu

định nói cấp trên của cậu ai là người nhận hối lộ đây?”

“Mẹ kiếp, tôi cóc cần biết.” Tống Diệm đã tức giận đến nỗi muốn

văng tục.

“Người trong Đại đội trên dưới đều quen biết nhau...”

“Ai quen biết với bọn đó! Lúc ngậm tiền, sao không nghĩ đến anh em

bên dưới?”

‘Chuyện này cậu đợi đã, bàn bạc...”

“Không bàn bạc gì hết!”

Cơn thịnh nộ của anh đã không còn áp chế được nữa. Sách Tuấn đành

im lặng, không dám lên tiếng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.