MỘT TÒA THÀNH ĐANG CHỜ ANH - Trang 586

Anh dìu cô đứng dậy, định đưa cô ra ngoài thì Đội trưởng Ngô của

Lục Diệp Đàn đi đến.

Hứa Thấm xua tay: “Anh bận việc thì cứ đi, không cần lo cho em. Tự

em trờ về được mà.”

Cô vừa định quay người, Tống Diệm đã nắm lấy tay cô: “Hứa Thấm!”

“Dạ?” Cô thắc mắc. “Còn việc gì sao?”

Anh nhìn cô, ánh mắt khôi phục vẻ kiên định: “Em yên tâm, chuyện

này anh sẽ xử lý thích dán.”, rồi mỉm cười như đôi vợ chồng già: “...Sẽ
không để em thất vọng đâu.”

“Vâng.” Đôi mắt rực sáng, cô gật đầu, ánh mắt đầy tín nhiệm.

Anh chợt thấy cơ thể như được nạp đầy năng lượng, nhẹ cười lần nữa,

vuốt tóc cô.

Hứa Thấm rời đi. Tống Diệm trông theo bóng lưng cô đến khi mất hút

rồi mới thôi cười, nhìn về phía Đội trưởng Ngô.

Anh ta sải bước đi đến: “Chúng ta mau trở về thôi. Trời vừa sáng, tổ

chuyên án Cục bảy sẽ đến. Trước đó, chúng ta phải chuẩn bị trường trình rõ
ràng cặn kẽ.”

“Được.”

Hai người băng qua đại sảnh đi ra ngoài. Tâm trạng Đội trưởng Ngô

suy sụp cả đêm, giờ phút này vẫn chưa ổn định: “Tống Diệm, tôi đã xem
xét hiện trường rồi. Vụ hỏa hoạn theo lý không đến nỗi thảm thiết như vậy.
Tôi đoán cậu cũng nhìn ra được. Không lừa dối cậu làm gì. Trước kia, tôi
chỉ biết quán bar đó do một tên con nhà giàu mở. Hôm nay mới lòi ra, cấp
trên chắn chắn có ngườ ăn hối lộ rồi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.