MỘT TÒA THÀNH ĐANG CHỜ ANH - Trang 604

Chương 57

Type: Oanh

Hôm khen thưởng hoạt động cứu viện động đất, Hứa Thấm đến bệnh

viện, thay áo blouse trắng đi cùng các đồng nghiệp.

Đến nơi, từng tốp quân nhân đang xếp hàng tiến vào hội trường. Dàn

thanh niên trai tráng ngẩng đầu ưỡn ngực, nhịp bước thật đều. Bên phía y
tế, bác sĩ, y tá nữ chiếm đa số, đội gũ nhàn nhã cất bước, còn ríu ra ríu rít si
mê nhìn mấy người đàn ông anh tuấn đội ben cạnh. Dù gì người ta cũng
đang mặc quân phục, cao lớn rắn rổi, chỉ đứng đó thôi đã toát lên tư thế oai
hùng rồi.

Mấy anh lính mắt nhìn thẳng nhưng vẫn len lén liếc sang bên hàng y

tế. Mấy chàng trai trẻ tuổi nghe thấy tiếng cười lảnh lót của mấy cô gái, tâm
tư ít nhiều cũng nhấp nhổm dõi sang.

Hai nhóm người tác phong khác biệt cùng tiếng vào hội trường. Hai

phần ba khán phòng dành cho quân nhân, phần còn lại dành cho nhân viên
y tế, nhà báo và người tham gia tình nguyện.

Hứa Thấm cùng mấy đồng nghiệp vừa tìm chỗ ngồi vừa nhìn về phía

tốp quân nhân. Họ ngồi thành từng hàng nghiêm chỉnh, thẳng tắp, rất có khí
thế.

Cô lớn lên ở Mạnh gia, có thể phân biệt từng điểm khác biệt nhỏ bé

của quân phục, rất nhanh tìm đến đội ngũ phòng cháy chữa cháy. Họ ngồi
phía sau cô bốn, năm hàng, có điều cô ngồi phái bên trái của khu chính
giữa.

Ánh mắt cô lướt qua từng gương mặt ìm kiếm, cuối cùng cũng nhìn

thấy Tống Diệm. Anh ngồi thẳng lưng, ngay ngắn, có lẽ “tâm linh tương

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.