MỘT TÒA THÀNH ĐANG CHỜ ANH - Trang 608

Lục Tiệp nói đến cao trào, không khỏi thở dài rồi hạ thấp giọng:

“Nhưng sau đó...Ôi, có lẽ không nên nói với cô. Đàn ông sự nghiệp thất
bại, vết thương đó không thể vạch trần. huống chi là tội danh tiết lộ bí mật,
bôi bác nhân cách như thế.”

Thân thể Hứa Thấm cứng đờ, khoogn tài nào cử động được, vẻ mặt

tĩnh mịch như bị rút hết sức sống.

Trong hội trường, MC bước lên sân khấu: “Chỉ còn năm phút nữa là

đến giờ khai mạc đại hội, xin mời các cá nhân có liên quan nhanh chống
vào vị trí, ổn định chỗ ngồi để chương trình có thể bắt đầu.”

Tóng Diệm liếc sang chỗ ngồi của Hứa Thấm, thấy nơi ấy trống

không. Đã qua mười phút rồi, cô còn chưa vào chỗ. Anh không khỏi nhíu
mày.

***

Đại sảnh ngoài hội trường muôn màu rực rỡ mà tĩnh lặng như tờ. Hứa

Thấm đứng lẻ loi đơn độc, sắc mặt trắng bệch.

Những lời Lục Tiệp nói khi nãy như hóa thành từng hình ảnh trước

mắt. Anh ta nói, Tống Diệm là người chụ khó nhất, liều mạng nhất đội họ,
vác nặng, lặn nước, nhảy dù...dù trải qua huấn luyện như ma quye, anh vẫn
cắn răng chịu đựng. Dù đối mặt với đủ mọi tra tấn trong huấn luyện phản
tra tấn, anh vẫn sống chết vượt qua. Liều mạng mỗi ngày mỗi đêm, thwuucj
hiện mọi nhiệm vụ, ra sức lập công, cho đến ngày cuối, anh đột nhiên trở
thành kẻ phản bội vì tiết lộ cơ mật quân sự.

Lục Tiệp nói, anh ta vẫn nhớ rõ ngày hôm đó, Tống Diệm bị tước vũ

khí, lôi đi trước mặt đồng đội. Sau đó chỉ biết anh phạm vào tội danh nặng
đến mức phải chịu án hành quyết. anh không thể vượt qua cửa ải tra tấn nào
đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.