MỘT TÒA THÀNH ĐANG CHỜ ANH - Trang 665

“Nhiều.” Anh trả lời đương nhiên. “Không phải em cũng là một trong

số đó sao?”

“Vậy sao anh không chọn mấy người trong số đó đi, chọn em làm gì?”

Hứa Thấm vô cùng vui sướng nhưng vẫn cứ già mồm.

“Tại anh mù.” Anh tỏ vẻ bất lực.

Hứa Thấm lườm anh rồi lại nhìn chiếc nhẫn: “Sao anh biết kích cỡ

ngón tay em, may mà vừa.”

“Nói nhảm. Từ đầu tới chân của em, có chỗ nào anh không biết, hả?”

Anh nói với giọng thật đáng đánh đòn.

Hứa Thẩm mỉm cười, gương mặt ửng hồng, chợt nảy sinh mấy câu hỏi

kỳ quái: “Lúc không có em, anh đã ngủ với cô nào khác chưa?”

“Chưa từng.” Anh trả lời dứt khoác.

Cô hỏi dồn: “Vậy anh giải quyết nhu cầu thế nào?”

Tống Diệm hờ hững nhìn cô, thấy cô hào hứng đến mức hổi mấy câu

không tài nào hiểu nổi, anh không đáp lời, chỉ đưa tay lên khẽ vuốt tóc cô,
ánh mắt đầy ẩn ý. Cô sững sờ phút chốc mới kịp hiểu ra, bèn đỏ mặt gạt
phăng tay anh đi. Anh bật cười sang sảng.

“Không phải có nhiều người muốn lấy thân báo anh đáp lắm sao?” Cô

vẫn còn cố cứng miệng.

“Không thích.” Anh vẫn kiệm lời như thế.

Cô không hỏi nữa.

Mải trò chuyện, bất giác anh và cô đã đi đến sân thể dục. Vài chiếc lá

rời mình khỏi cành cây, bên kia tường rào là con đường lớn. Mười ba năm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.