MỘT TÒA THÀNH ĐANG CHỜ ANH - Trang 757

cùng anh trở về phòng, cuộn người trên giường lớn xem phim nghe nhạc,
ôm ôm hôn hôn, sống trong thế giới của hai người.

Đèn đóm đã tắt hết, chỉ có ngọn đèn sàn quanh giường phủ lớp ánh

sáng nhè nhẹ, thêm cảm giác ấm áp cho căn phòng. Cô nằm trên chiếc
giường tím nhạt, làn da trắng như tuyết, quấn quýt lấy anh như làm nũng.

Tay anh mơn trớn khắp người cô, chỉ chốc lát sau, gò má cô đã ửng

đỏ, hơi thở dồn dập. Anh hôn lên từng tấc da thịt cô, quay lại bên môi cô,
trở mình áp lên người cô. Cô ôm lấy cổ anh, mè nheo trong ngực anh, ôm
ấp kề cận nhau.

Bỗng nhớ đến gì đó, cô hỏi: "Anh đã chuẩn bị đủ giấy tờ chưa?"

"Xong xuôi cả rồi, còn em? Ngày mai xin phép à?"

"Em xin rồi."

Tống Diệm nhẹ nhàng vuốt ve cô, cười hỏi: “Thế lúc xin phép, em nói

thế nào?"

"Còn nói sao nữa, thì nói muốn đi đăng ký kết hôn thôi." Hứa Thấm

cười khúc khích. "Còn anh, anh nói sao?"

"Đi cưới vợ."

Cô vùi trong ngực anh, cười đến bả vai run rẩy.

Bỗng nhiên, anh lại trở nên nghiêm túc: "Hứa Thấm."

"Dạ?"

"Ai cũng bảo hôn nhân là tòa thành chôn vùi tình yêu. Em thật sự

muốn bước vào tòa thành này chứ?" Tống Diệm nhìn cô chăm chú.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.