MỘT Ý NIỆM KHÁC VỀ HẠNH PHÚC - Trang 107

-

Có lúc em và cô ấy tưởng quen nhau ở trường đại học, nhưng thực ra là

không phải, Lucy giải thích.

-

Tiếc thật, nếu không thì thật thú vị.

-

Vâng, có thể lắm, Lucy đáp ngắn gọn.

* * *

Chẳng có chiếc xe nào trên đường. Họ vượt qua đỉnh Mill và để lại phía

sau ngôi sao lớn nhất thế giới lờ mờ trong ánh sáng nhạt nhòa của buổi sáng.

-

Vì sao bà nói dối ông chồng? Milly chợt hỏi. Vì lẽ gì phải đi cả chặng

đường dài để gặp lại bạn bè mà chỉ chuyện trò đôi chút rồi lại ra đi ?

-

Tôi không nói gì vì cô ấy không nhận ra tôi.

-

Vậy mà hai người có vẻ rất hài lòng.

-

Cô ấy nói đùa, tôi đáp lại vì phép lịch sự thôi.

-

Đáp lại cái gì?

-

Nỗi buồn vì cô ấy không nhận ra tôi.

-

Vì sao bà không nói gì với bà ấy?

-

Để làm gì chứ? Ta sống với ai đó, tưởng tượng ra tương lai chung, ngủ

cùng giường, chia sẻ những gì thầm kín nhất, và rồi chia tay nhau, một ngày
kia gặp lại trên phố, cả hai đều ngại ngần, trao đổi vài câu vớ vẩn như hai
người xa lạ. Ôi mới giả tạo làm sao! Thà sang đường bên kia mà đi, cô có
nghĩ vậy không?

-

Hai người từng là một cặp ư?

-

Tất nhiên là không rồi, đồ ngốc, nhưng tình bạn cũng vậy, chỉ không kèm

thể xác thôi.

-

Tôi nghĩ những gì bà vừa nói không phải muốn ám chỉ bà ấy, đúng khống?

Người đàn ông từng vô cùng có ý nghĩa với bà, chúng ta cũng sẽ đi gặp ông
ấy chứ?

-

Có thể.

-

Tôi tin chắc ông ấy sẽ nhận ra bà, hơn nữa tôi không đồng ý với bà, tình

bạn và tình yêu chẳng có gì giống nhau. Vì sao bà và ông ấy chưa bao giờ
gặp lại nhau? cuối cùng Milly cũng nói ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.