MỘT Ý NIỆM KHÁC VỀ HẠNH PHÚC - Trang 111

nhưng là kẻ xấu tính tuyệt vời, làm sao tôi có thể không tha thứ cho chị được
chứ?

-

Bà không có cha ư?

-

Có chứ! Một người cha tuyệt vời, ông là người thợ mộc luôn mơ mộng, tuy

bị chiến tranh hủy hoại nhưng đằng sau những vết thương, ông luôn rạng
ngời. Niềm nở, tử tế, luôn lắng nghe, sẵn sàng giúp đỡ, ông chẳng bao giờ
kêu ca, và đặc biệt là rất nghệ sĩ! Đồ chơi của chị em tôi đều do ông tự tay
làm. Ông dành rất nhiều giờ trong xưởng để làm một căn nhà cho búp bê.
Căn nhà rất to! Mỗi dịp sinh nhật, mỗi lễ Giáng sinh, ông lại lắp thêm cho
căn nhà những thứ đồ gỗ ông tự làm, những chi tiết luôn có độ chính xác
không thể tưởng tượng nổi. Vợ và các con gái là tất cả với ông, cho dù tôi
luôn nghi ngờ ông yêu thương chị gái hơn vì đó là chị cả. Sau khi ông qua
đời, cuộc sống của mẹ con tôi không bao giờ còn như trước đó nữa. Không
gì an ủi nổi mẹ. Họ là một cặp thực sự yêu thương nhau chân thành. Họ yêu
nhau đến nỗi hai chị em tôi thường chế nhạo mỗi khi thấy bố mẹ âu yếm
nhau. Chị em tôi là chủ đề bất đồng duy nhất của cha mẹ, cha luôn bảo vệ
bọn tôi còn mẹ không thể chịu đựng được điều đó. Nếu cha không qua đời,
số phận của chị em tôi chắc chắn đã hoàn toàn khác.

-

Còn với tôi, cha là người đàn ông của đời tôi, Milly tiếp lời, và thật trớ trêu

vì tôi chưa bao giờ được biết ông. Thậm chí tôi còn chẳng biết cha mình là
ai. Mẹ chưa bao giờ muốn cho tôi biết điều đó.

-

Vì sao ? Agatha hỏi.

-

Giá như tôi biết lý do! Biết bao lần tôi gọi cha trong đêm khi không ngủ

được, biết bao lần tôi độc thoại với ông. Tôi hình dung cha ở khắp nơi, trong
vai một giáo viên, trong bố một người bạn, có một năm, tôi hình dung cha là
đội trưởng đội cứu hỏa, sau khi cùng cả lớp đi thăm đội lính cứu hỏa. Năm
sau, cha lại là ông chủ rạp phim, vì ông ta phải lòng mẹ và không bao giờ để
mẹ trả tiền vé xem phim cho tôi. Rồi cha lại là ông chủ tiệm tạp hóa, khi tôi
biết ông xóa sổ nợ vì thấy mẹ thất nghiệp. Rồi cuối cùng tôi tự nhủ nếu mẹ
quyết tâm không nói về cha, thì hẳn là do ông đã qua đời. Và tôi bắt đầu
tưởng tượng ra cha giữa những đám mây, trên những ngọn cây, trong những
vũng nước. Như bị ám ảnh vậy. Là con một nên người bạn chia sẻ của tôi là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.